Thạch Đầu ủ rũ ở đó, La Tiếu hạ giọng với Lục Nghị Thần: "Mấy ngày nay Thạch Đầu vẫn luôn ủ rũ như , là chuyện gì ?"
Lục Nghị Thần gật đầu: "Quả thực gì đó đúng, mấy ngày nay cứ thôi, đoán liệu nó cầu xin cho Khổng Ngọc Như ?"
La Tiếu gì thêm, nếu như Thạch Đầu thực sự lên tiếng vì chuyện , thì chuyện của còn cần suy nghĩ thêm một chút, cô cũng nuôi dưỡng một con bạch nhãn lang.
Đợi đến khi thức ăn nấu xong, La Tiếu bảo Lục Nghị thần lấy thức ăn bát, còn thì cầm lá thư phòng.
La Tiếu đang suy nghĩ tại tòa soạn đặt đơn gửi tiền trong bức thư, nếu như mất thì đây, nhưng nghĩ đến gửi bản thảo vẫn nên gửi một bút danh , như cũng sẽ giảm nhiều phiền phức.
Đợi đến khi cô từ trong phòng , Lục Nghị Thần sắp cơm xong. Hình như hôm nay ba đều tâm sự, vì bữa cơm náo nhiệt như thường ngày.
Ăn cơm xong, đợi khi Lục Nghị Thần thu dọn rửa bát đũa, Thạch Đầu lề mề một lúc lâu mới : "Chị La Tiếu, Lục, em chuyện với hai ."
La Tiếu Và Lục Nghị Thần đưa mắt , thấy Thạch Đầu căng thẳng đến mức hai tay cũng nên đặt thế nào.
La Tiếu đến cửa bên ngoài một chút, đó đóng cửa sân , lúc mới bảo hai theo nhà.
Lục Nghị Thần Thạch đầu: "Có chuyện gì em cứ ."
Thạch Đầu nghẹn ngào : "Em chuyện sai trái, nhưng nên thế nào."
La Tiếu đáp: "Em đừng , kể chuyện rõ ràng , chuyện gì chúng cùng bàn bạc giải quyết."
Thạch Đầu ngẩng đầu :" Thật ba trăm đồng đó của Lục mất, là em giấu ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-186.html.]
La Tiếu: "Cái gì? Bị em giấu ?"
Thạch Đầu gật đầu, đó tiếp tục : "Lúc đó mợ hai của em cứ lục lọi ở trong phòng, vì em thói quen của Lục, tiền trong nhà để ở . Em sợ mợ hai lấy , bèn nhân lúc bà chú ý lấy tiền đó giấu chỗ mà mợ hai lục lọi, nghĩ rằng nếu bà tìm chắc chắn sẽ luôn. ngờ rằng đó đại đội trưởng đến, mợ hai của em chạy mất."
"Lúc đó trong sân còn khác, em sợ để tiền trong nhà thì mất, liền lấy để trong mấy thứ linh tinh trong phòng. đó công an đến, còn chạy đến Khổng gia trang bắt mợ hai ."
"Em vốn định đêm hôm đó sẽ cho Lục, nhưng đúng lúc hai ngày Lục việc về nhà. Em chỉ định dọa mợ hai của em một chút, nhưng ngờ rằng phán quyết hình phạt, em càng dám tiền ."
Lục Nghị Thần nghiêm túc : "Thạch Đầu, nữa, sai thì nên dũng cảm thừa nhận, né tránh giải quyết vấn đề, cũng may truy cứu ba trăm đồng ."
"Khổng Như Ngọc cũng sống c.h.ế.t thừa nhận lấy ba trăm đồng đó, lúc cân nhắc đến mức hình phạt cũng quan hệ trực tiếp với ba trăm đồng , nhưng em từng nghĩ đến hậu quả của việc ?"
La Tiếu xong cũng cảm thấy Thạch Đầu sai, cũng may Khổng Như Ngọc c.h.ế.t cũng chịu nhận, Lục Nghị Thần cũng quá tuyệt tình, lúc công an cân nhắc hình phạt lấy giá trị của viên ngọc bội đó để quyết định hình phạt.
Nếu như chỗ nào xảy một chút sai sót thì thực sự sẽ xảy vấn đề lớn. La Tiếu chỉ đành phân tích đạo lý và hậu quả của việc cho Thạch Đầu . Tuy rằng may mắn tạo thành sai lầm lớn, lúc đó cũng chỉ ý , nhưng mà sai chính là sai.
Thạch Đầu lóc: "Anh Lục, chị La Tiếu, em , hai cần em nữa ?"