Cơ thể nghiêng ngả suýt chút nữa thì té ngã, cũng may là bám chặt lưng ghế, nếu như chút bản lĩnh e là sớm ngã ngoài .
Chỉ điều con đường quá xuống cấp, xe vẫn ngừng chao đảo, trong lúc xe lắc lư, La Tiếu suýt chút nữa thì lên đùi của đồng chí bên cạnh.
Lục Nghị Thần nhanh tay nhanh mắt túm cô, trực tiếp kéo cô lòng .
Vì dùng sức nhỏ nên sống mũi của La Tiếu đụng n.g.ự.c của Lục Nghị Thần, đau đến mức chảy cả nước mắt, gương mặt nhỏ nhắn cũng nhăn .
Một phụ nữ chê con nhà nháo khó chịu nhất : "Thật hổ, mặt bao nhiêu mà ôm ôm ấp ấp."
Sắc mặt Lục Nghị Thần lập tức đen , thấy vẻ mặt của La Tiếu thì hòa hoãn một chút, lúc mới nhỏ: "Đỡ hơn chút nào ?"
La Tiếu dậy từ trong lòng Lục Nghị Thần, xuống xoa xoa bắp chân của , đó lên dậm chân một chút. Chị gái bế con hỏi: "Chân tê ?"
La Tiếu đáp: "Em , lát nữa là khỏe thôi. Ngồi xổm một lúc lâu nên tránh khỏi tê chân."
Âm thanh của hai lớn, nhưng đủ để xe . Có cảm thấy may mắn vì hùa theo, nếu lúc thật mất hết mặt mũi.
Đợi khi chân hết tê, Lục Nghị Thần để La Tiếu trong, còn thì dậy tới mặt phụ nữ mắng c.h.ử.i .
Người phụ nữ cũng sợ, lắp bắp : "Cậu, , gì? Con trai võ đấy, đừng mà bừa."
Lục Nghị Thần lạnh lùng : "Xin ."
Bà đáp: "Xin, xin, xin cái gì, sai, nãy hai ôm đều thấy."
Lục Nghị Thần sang thanh niên bên cạnh bà , xách , đ.ấ.m một quyền bụng của thanh niên . Cậu kêu lên một tiếng đó cuộn tròn như con tôm, đau đến toát cả mồ hôi hột.
Người phụ nữ cam tâm: "Sao thể tùy tiện đ.á.n.h chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-192.html.]
Chị gái bế con lên : "Miệng của bà thối như , thấy cô bé ở đây bao lâu ? Vừa bà c.h.ế.t nên cảm nhận xe lắc lư ? Sáng nay bà ăn phân đúng ? Nói chuyện mang não nên hắt nước bẩn cho khác, trong lòng sạch sẽ thì bớt ngoài gieo họa cho khác . Thứ gì chứ? Con trai bà như bà đúng là xui xẻo."
Người xe cũng năm mồm bảy miệng phụ nữ , đến khi con trai bà tỉnh liền nghiêng đầu với : "Mẹ mau xin ."
Người phụ nữ thấy tất cả đều đang chỉ trích , chút xuống đài . Thấy con trai nổi nóng, chỉ đành : "Xin , nên lung tung."
Lúc Nghị Thần lạnh lùng : "Đứng dậy, to một chút."
Người phụ nữ phục dậy, cất cao giọng: "Xin , sai , nên ăn bậy bạ."
Lúc Lục Nghị Thần mới ném thanh niên sang một bên, đó về chỗ .
Thấy mũi của La Tiếu vẫn còn đỏ, chút đau lòng hỏi: "Còn đau ?"
La Tiếu lắc đầu: "Không ."
Lục Nghị Thần ngoài cửa sổ: "Sắp đến thành phố ."
Nói xong về phía , nhưng một cái lao ngoài, La Tiếu còn phản ứng kịp, chỉ cảm thấy xe nghiêng ngả. Đợi đến khi cô rõ mặt xảy chuyện gì, đàn ông bán vé cũng hô lên: "Bác lái Tiền, bác ?"
Vị trí của La Tiếu vặn thể thấy rõ nhất cử nhất động của tài xế, bác tài chắc chắn là bệnh, chỉ thấy cánh tay dần dần rũ xuống, đầu cũng nghiêng về phía cửa.