"Sợ cái gì? Người đàn bà , bên chỉ hai căn nhà, đợi khác phát hiện chúng đưa cô , một cô bé thì bản lĩnh đến chứ?"
" bất thình lình đưa là nhất, chúng đưa hết tiền cho đàn bà , nếu như bắt thì chẳng là thua lỗ ? Vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn."
"Hay là xuống tìm đàn bà , bảo bà tìm một cái thang lên đây."
La Tiếu xong sắc mặt lập tức trầm xuống, suy nghĩ một chút, e rằng đàn bà trong lời bọn họ chính là Cao Tố Hoa, thời gian phụ nữ yên tĩnh.
Ở trong thôn cô gây thù với nhiều , một là Lý Tú Lan, nhưng bây giờ bản bà còn lo xong, khả năng lớn. Còn nhà Trương Đức Chính, Vương Xuân Ni lá gan lớn như .
Vừa hai ngoài , là một phụ nữ, chỉ thể là Cao Tố Hoa. Người phụ nữ to gan ác độc, e rằng cũng chỉ bà là chuyện .
Vì La Tiếu nhanh chóng buộc tóc lên, nhanh nhẹn từ sân . Nếu bà bất nhân thì đừng trách bất nghĩa.
La Tiếu phía mà hai là con đường nhỏ bên là cây cầu nhỏ thôn. Vì đành về phía thôn .
Vừa qua cửa nhà Lục Nghị Thần bao xa liền thấy tiếng bước chân từ phía truyền đến, cô vội vàng tìm một chỗ trốn . Đợi thấy rõ đến, La Tiếu lập tức vui vẻ. Tự cô đưa đến cửa, đừng mà oán trách .
Vì đợi đến khi đến, cô chỉ dùng tay đ.á.n.h gáy cô một cái, cô lập tức ngã xuống.
La Tiếu đưa cô trong gian theo đường cũ về, tránh khỏi hai tên vẫn đang tìm đường trong sân mà gây động tĩnh. Cô về nhà, lấy chăn nệm của cuộn .
Cô thả , đặt lên giường, trong lòng thầm : "Muốn trách thì hãy trách bà điều của cô."
Người đang giường là ai khác mà chính là con gái thứ hai của Cao Tố Hoa, Triệu Tiểu Mai, cô xuống giả vờ ngủ từ sớm, thấy ngoài, một lúc lâu cô mới thức dậy theo, chỉ tiếc rằng rẽ sang con đường khác.
La Tiếu đặt cô xuống xong thu dọn một vài thứ quý giá ở trong phòng đặt gian, đó xuống bếp cất lương thực, d.a.o và bát đĩa . Sau đó mới sân chuẩn tìm Cao Tố Hoa, đàn bà chắc chắn vẫn xa.
Trong lúc La Tiếu sân thì thấy sân nhảy , La Tiếu lạnh khỏi sân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-250.html.]
Quả nhiên ngoài dự liệu, Cao Tố Hoa vẫn rời mà đang ở con đường mòn bên , tìm một chỗ ở đường ngoài thôn trốn .
La Tiếu lặng lẽ đến gần, khi còn cách bà vài mét thì dừng , lấy túi t.h.u.ố.c mê cô tự chế từ trong gian , vốn định mang theo phòng , nhưng đúng lúc dùng tới.
Không bao lâu , Cao Tố Hoa ngất , La Tiếu đến gần tìm hai trăm tệ từ Cao Tố Hoa, ngờ rằng phụ nữ to gan đến , còn đem cô bán, còn chọn buổi tối khi cô rời để tay, giỏi lắm.
La Tiếu mặc kệ bà , vốn định theo đường mòn về nhà nhưng thấy xuống, thầm nghĩ chắc là hai xong , cô theo đường vòng trở về nhà.
Vừa đến bên cầu chuẩn rẽ nhà thì thấy ở phía đối diện cầu xa hơn một chút : "Ông nó, ông ? Ông thể xảy chuyện ."
Ban đêm yên tĩnh, La Tiếu thấy tiếng hét kinh hãi rõ ràng. Cô cau mày rẽ đường khác theo tiếng hét tìm đến, phát hiện ông cụ Lâm ở thôn đông đang một tảng đá, đang đau đến mức mồ hôi đầy đầu, bà cụ Lâm sốt ruột bên cạnh ông, nên thế nào.
La Tiếu đến gần hỏi: "Bà Lâm, ông Lâm ?"
Tên thật của bà Lâm là Đỗ Mỹ Lan, bà : "Sáng nay tiêu chảy, đến tối lúc ăn cơm thì đau bụng, nhịn đến bây giờ quả thực đau chịu nổi, bà đang chuẩn cùng ông đến trạm y tế xem thử."
La Tiếu : "Vậy cháu giúp bà đỡ ông Lâm qua đó."
Bà cụ Lâm cảm kích : "Vậy phiền cháu."
Hai đỡ ông cụ về phía trạm y tế, Đỗ Mỹ Lan hỏi: "La Tiếu, muộn thế cháu còn ở bên ngoài?"
La Tiếu đáp: "Ban ngày lúc cháu ngoài rơi đồ, lúc ngủ mới nhận nên ngoài tìm thử, đúng lúc thấy giọng của bà."