Triệu Giai Ngưng bộ đại đội, thẳng phòng việc, cán bộ thôn đang họp ở đó đều về phía cô .
Đại đội trưởng thấy đến là cô con gái từ thành phố trở về của nhà họ Triệu, liền hỏi: "Cháu gái nhà họ Triệu, cháu chuyện gì ?"
Vành mắt Triệu Giai Ngưng đỏ lên: "Đại đội trưởng, cháu thể dùng điện thoại của thôn để gọi điện cho cha nuôi của cháu ?"
Có ở bên cạnh : "Muốn dùng điện thoại của đại đội thì bỏ tiền."
Triệu Giai Ngưng nhỏ: "Bây giờ cháu tiền, nhưng nuôi của cháu thương cháu, chỉ cần điện thoại kết nối , bọn họ sẽ nhanh chóng gửi tiền cho cháu, đó cháu sẽ trả tiền điện thoại, cháu xin đấy."
Một đám lớn cũng thể khó một cô bé , Cao Giải Phóng : "Thế , cháu bảo cha cháu đến đây một chuyến, nếu như ông đồng ý thì chú sẽ để cháu gọi, nếu như ông đồng ý thì chú cũng hết cách."
Thứ nhất là vì ông cũng sợ lòng mà hỏng việc, thứ hai cũng là vì thiết với La Tiếu, nên ông cũng để con gái nhà họ Triệu gọi cuộc điện thoại , dù hai về vị trí của , quấy rầy lẫn mới là nhất.
Triệu Giai Ngưng chút khó xử: "Hôm nay cháu giấu cha cháu để đến đây, tình huống của cháu chắc các chú các bác cũng , nhưng cháu thực sự ruộng, cho nên cháu chỉ học. tiền cháu mang về đều cháy cả , bây giờ trong nhà cũng tiền để cung cấp cho cháu học, cháu chỉ thể nhờ cha nuôi của cháu giúp đỡ, xin các bác hãy giúp cháu ."
Trong phòng yên lặng một lúc, đó một đàn ông lớn tuổi giúp cho Triệu Giai Ngưng: "Đại đội trưởng, dù cũng chỉ là một cuộc điện thoại, con bé cũng là chờ đến khi cha nuôi gửi tiền sẽ trả , trông cũng đáng thương."
Mọi đều về phía đại đội trưởng Cao Giải Phóng, Cao Giải Phóng : "Một thông báo cho Triệu Phổ Lâm ."
Sau đó xoay mở hộp điện thoại, để Triệu Giai Ngưng qua đó mặc kệ cô .
Triệu Giai Ngưng một lúc lâu mới kết nối với công xã bên , cần chuyển tiếp, đợi một hồi lâu mới gọi điện đến đơn vị của Ninh Tuyết Linh, kết quả Ninh Tuyết Linh ở đó, Triệu Giai Ngưng liền bật trong điện thoại. Còn nhờ trong điện thoại chuyển lời cho rằng ở đây vẫn học, thực sự chịu nổi nữa, cuối cùng còn sụp đổ Ninh Tuyết Linh đến đón cô về thủ đô.
Sau khi cúp điện thoại, Triệu Giai Ngưng cũng là một nhanh nhạy, lập tức thu cảm xúc, cô cảm thấy cơ hội khó nên chuyển đến phòng việc của La Hạo Thiên. Khi trong bộ đại đội thấy Triệu Giai Ngưng gọi điện thoại mới cha ruột của La Tiếu đều là cán bộ, khó trách Triệu Giai Ngưng đến nông nỗi .
Cho dù là ai cảnh đó e là cũng chịu sự chênh lệch , khi điện thoại kết nối, bên truyền đến giọng : "Alo, ai ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-310.html.]
Triệu Giai Ngưng kiềm chế nữa: "Ba, là con, Giai Ngưng."
La Hạo Thiên ở bên dừng mấy vài giây, đó hỏi: "Có chuyện gì ?"
Triệu Giai Ngưng : "Ba, tiền con mang về đều thiêu cháy cả , ba, tư về với ? Bây giờ ngay cả học con cũng , thể giúp con một chút ?"
Cô , thực La Hạo Thiên cô trong lòng cũng cảm thấy khó chịu một hồi, dù cũng nuôi dưỡng suốt mười ba năm, nhưng cho đến nay con gái ruột vẫn thiết với bọn họ, nếu bây giờ cho Triệu Giai Ngưng hi vọng, e là con gái càng về căn nhà nữa.
Vì quyết định nhẫn tâm : "Giai Ngưng, chuyện e là ba cũng giúp con."
Triệu Giai Ngưng , thở chút gấp gáp, hét: "Con gọi ba là ba suốt mười ba năm, chẳng lẽ ba cứ trơ mắt con chịu khổ mà để ý ? Sao ba m.á.u lạnh như ?"
Giọng lạnh như băng của La Hạo Thiên truyền đến: "Con gái ruột của ba cũng học suốt mười mấy năm, lúc con bé chịu khổ thì nên tìm ai đây? Tất cả những thứ thể oán hận khác, đều là do sai lầm của ruột con."
Nói xong liền cúp điện thoại, nhưng trong lòng cực kỳ khó chịu, vì con gái ruột La Tiếu cũng là vì Triệu Giai Ngưng, nếu con gái gặp ở nông trường thì tương lai để . Triệu Giai Ngưng...ai.
Ông bỗng nhiên nhớ đến điều gì, trực tiếp gọi điện đến đơn vị của Ninh Tuyết Linh, Ninh Tuyết Linh ở đó, liền hỏi: "Vừa ai gọi điện cho bà ?"
Từ lời của , ông rằng đúng là gọi đến, nhưng là ai, cũng những gì.
La Hạo Thiên cúp điện thoại gọi thêm vài nữa, đó mới bắt đầu công việc tay.