Lục Nghị Thần : "Vậy cô ăn sáng , trở về đưa cơm cho Thạch Đầu, nếu nó cô về khẳng định sẽ vui."
La Tiếu gật đầu đáp: "Nhanh trở về , muộn nửa bữa sáng sẽ lạnh mất, buổi trưa hai đến ăn cơm nhé."
Sau khi Lục Nghị Thần rời , La Tiếu ăn sáng, lúc mới sửa soạn đến trường học, còn mang theo một ít quả vải khô và nhãn khô đặc sản phía Nam.
Thầy Cát thấy La Tiếu về, cũng thở phào nhẹ nhõm, mở miệng hỏi: "Khoảng thời gian , em bỏ bê chuyện học chứ?"
La Tiếu : "Thầy Cát, thầy yên tâm , mỗi ngày em đều sách, chắc chắn sẽ để cho thầy thất vọng ."
Hai thầy trò chuyện một lát, xong chuyện chính, La Tiếu : "Thầy Cát, những cái đều là đặc sản phía Nam, em mang một ít về, để cho các thầy cô nếm thử món ngon, là chút tấm lòng của em ạ."
Thầy Cát từ chối, nhưng La Tiếu xoay chạy , lúc đến cửa thì đầu , : "Thầy Cát, em lớp đây, lâu gặp các bạn ."
Thầy Cát thấy lập tức lên, các thầy cô giáo khác bên cạnh đều : "Chao ôi, La Tiếu thật lòng."
Các bạn học trong lớp lâu thấy La Tiếu, cũng kinh ngạc khi gặp cô, nhưng đó nghĩ ngày mai thì cuối kỳ nên thì hiểu.
Tiêu Nhã cùng bàn kích động lên: "La Tiếu, cuối cùng cũng về, tớ thật sự phục ."
La Tiếu : "Có chuyện cần , cho nên xin nghỉ một đoạn thời gian, đúng tớ mang đồ ăn ngon cho ."
Cô cầm vải khô nhãn khô : "Cậu nếm thử chút ."
Tiêu Nhã : "Coi như lương tâm."
Tiêu Nhả ăn một quả vải khô: "Ăn ngon thật, thịt quả mềm dẻo, ngọt còn thoang thoảng mùi hương, cảm ơn Tiếu Tiếu nhé."
La Tiếu đáp: "Buồn nôn c.h.ế.t ."
Nói xong hai nở nụ .
Bạn học cũng bu xung quanh, mỗi cầm mấy quả lên ăn, đều khen ngon, La Tiếu dứt khoát đưa hai túi đồ cho Tiêu Nhã để cô chia nếm thử một chút.
Có lẽ bởi vì đồ ăn ngon , đều cảm thấy La Tiếu khó chuyện như , đều thiết với La Tiếu hơn lúc , lớp trưởng và ủy viên học tập còn cho La Tiếu mượn vở ghi của .
La Tiếu cũng từ chối, cho đến buổi trưa cô xem xong vở ghi của hai , còn xem qua những bài học phụ nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-322.html.]
Buổi trưa về nhà cô định sẽ nấu cơm trắng, đó hầm hai con cá khô mang từ phương Nam về, xào một đĩa cà chua với khoai tây cắt sợi, thêm một bát canh trứng, quá mỹ.
Cô nấu cơm xong, liền chạy , La Tiếu xoay Thạch Đầu nhào đến: "Chị, cuối cùng chị cũng về." Cậu xong còn đỏ mắt như sắp .
La Tiếu : "Lại đây, để chị thử nam tử hán nhỏ ?"
Lục Nghị Thần thấy hai dính , trong lòng chút khó chịu, đồ trong phòng bếp: "Phải nấu gì, giúp cô chuẩn ."
La Tiếu : "Trước rửa hai con cá khô đó cắt thành miếng ngâm với nước, một lát sẽ chưng ăn, xào cà chua với khoai tây cắt sợi, đó thêm một bát canh trứng nữa."
Lục Nghị Thần Thạch Đầu một cái: "Cũng lớn như , còn nhõng nhẽo như thế."
Thạch Đầu ngượng ngùng tức giận : "Trái nhõng nhẽo , nhưng đáng tiếc lớn ."
Cậu bé xong thì ôm La Tiểu, chỉ là lời cho hai còn sửng sốt một chút, Lục Nghị Thần c.ắ.n răng đ.á.n.h bé, còn La Tiếu thì nín .
Lục Nghị Thần vội vàng xoay việc theo lời của La Tiếu, bây giờ Lục Nghị Thần thành thạo chuyện phụ bếp , bao lâu cắt cá xong, rửa sạch hai , ngâm trong chậu.
Sau đó bắt đầu cắt khoai tây thành sợi, phần lớn ở niên đài đều lột vỏ, nhưng mỗi Lục Nghị Thần đều rửa nhiều , là đặc biệt thích sạch sẽ.
Chờ Lục Nghị Thần chuẩn nguyên liệu nấu ăn xong, gia vị cũng chuẩn , bên Thạch Đầu nhõng nhẽo đủ , La Tiếu bắt tay xào đồ ăn, Lục Nghị Thần bắt đầu sắp xếp chuyện cho Thạch Đầu.
La Tiếu : " mang theo ít cá khô về, đủ để chúng ăn một thời gian."
Lục Nghị Thần hỏi: "Bao nhiêu tiền đưa cho cô."
La Tiếu : "Thế nào tính toán rõ ràng như ?"
Lục Nghị Thần nghiêm túc : "Đây là ranh giới cuối cùng, cũng thể luôn ăn chùa , nếu cô còn trợ cấp chuyện ăn uống, sẽ ngại khi đến ăn."