Vừa từ phòng bếp bước , Ninh Tuyết Linh La Tiếu mang quà về, nghĩ đến khuôn mặt của em dâu Cốc Hồng Quyên vì sử dụng kem trị tàn nhang của La Tiếu nên mới sự đổi lớn như .
Không ngừng về phía bên đó, tâm tình bà chút phức tạp, bà đang ở trong nhà bếp cho nên cũng bỏ lỡ đoạn chào hỏi, mấy tháng thấy cô đúng là cô đổi nhiều.
Sau khi La Tiếu đem đồ của cất, : "Cháu từng đến phía Nam một chuyến, đến núi ở phía Nam tìm d.ư.ợ.c liệu dân ở nơi đó đổi cách trồng , tất cả đều là những lá mới, ông nội thể pha một ấm để uống thử xem ."
La Hạo Thiên con gái : "Con đến phía Nam gì?"
La Tiếu cũng đến sắc mặt của ông: "Dạ một d.ư.ợ.c liệu chỉ núi phía Nam mới , cho nên con đến nơi đó một chuyến."
La Hạo Thiên : "Về nếu cần, con thể cho cha hoặc các trai , đến lúc đó cha sẽ nhờ bạn bè của tìm giúp và đem đến cho con, con là con gái ở một bên ngoài nguy hiểm."
Cũng về cùng, em nhà họ Viên đều âm thầm ở trong lòng nghĩ: " La Tiếu sẽ gặp nguy hiểm? E rằng những ý với La Tiếu mới là kẻ gặp nguy hiểm."
La Tiếu sẽ gặp nguy hiểm? E rằng những ý với La Tiếu mới là kẻ gặp nguy hiểm."
La Tiếu : "Kỹ năng của con lắm, cha cần lo lắng ạ."
Trà nhanh đưa đến, tuy cách xa thật xa thể ngửi mùi hương nhàn nhạt, lúc La Giai Lâm rót cho tất cả các bậc cha chú.
Mọi theo ông nội La, ông đem ly tiên là đặt lên chóp mũi ngửi một , đó mới nhẹ nhàng đặt xuống miệng nhấp một ngụm nhỏ, qua thêm mấy mới : " là ngon, vị chát, dư vị chút ngọt, hương thơm, là ngon, !"
La Tiếu : "Ông nội thích là ."
Bác cả La Hạo Hiên của nhà họ La cũng nâng ly của lên, nhấp một ngụm nhỏ, : "Trà đúng là ngon, bác uống ở chỗ bộ trưởng Lương, ông khó khăn lắm mới thể cho bác hai lạng , nhưng bác cảm thấy vẫn ngon bằng ."
Ông nội La thích thú cháu gái của , loại quả thật là loại thượng hạng, xem cháu gái nhà cũng kĩ năng trong việc .
La Tiếu : "Trước khi về nhớ mang về một ít, cháu chuẩn cho ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-338.html.]
Cậu Ninh : "Chúng đây là đang hưởng thụ sự hiếu thảo của Tiếu Tiếu."
Cậu hai Ninh Hoành Bác cầm lấy lá bàn ngửi một hồi lâu, về phía La Tiếu: "Trà bao nhiêu tiền, tiêu hết tiền của cháu ?"
La Tiếu : "Không tốn tiền ạ, cháu chỉ giúp dân địa phương trồng nơi đó khám bệnh miễn phí, còn tặng cho họ ít thuốc, cho nên đây là quà của trong thôn tặng cho cháu mang về."
Mọi La Tiếu khám bệnh miễn phí đều vô cùng thích thú, chú út Ninh Hạo Thanh : "Tiếu Tiếu, y thuật của cháu thể xem bệnh cho khác ?"
La Tiếu : "Nếu là bệnh bình thường thì , nếu là bệnh nan y trong khả năng am hiểu của cháu thì vẫn thể chữa trị, còn nếu từng gặp qua thì chỉ thể nghiên cứu thêm mới ."
Ninh Tuyết Linh La Tiếu giải thích xong, cảm thấy cô khiêm tốn, vì bà chen ngang cuộc trò chuyện của bọn họ, : "Đi rửa tay để còn chuẩn ăn cơm."
Sau đó nhân lúc tất cả về phía nhà ăn, bà đến gần La Tiếu nhỏ giọng : "Con gái , nên cẩn thận một chút, đừng nhiều quá, sẽ đỡ hổ."
La Tiếu bà một cái: "Vậy là vẫn hiểu rõ về con, con bao giờ mà cả."
Nói xong liền dậy rời khỏi chỗ , để Ninh Tuyết Linh ngây ngốc ở nơi đó, bà La Tiếu ở nông trường theo sư phụ học qua y thuật, nhưng cô mới bao nhiêu tuổi thể chuyện mạnh miệng như , bà chỉ là sợ cô khác đàm tiếu nên mới nhắc nhở cô một câu.
Bà sai cái gì ? lời của cô là ý gì, bản bà hiểu rõ cô, đây là đang oán trách bà ?
Bữa cơm chiều hôm nay vô cùng thịnh soạn, tất cả đều chăm sóc La Tiếu, thím Cốc Hồng Quyên : "Tiếu Tiếu, cháu xem thử mặt của thím hơn lúc nhiều đúng ."
La Tiếu qua thì thấy những vết nám khuôn mặt nhạt ít, hơn nữa làn da so với lúc còn mềm mại hơn, săn chắc hơn nhiều, quan trọng là điều cũng khiến thím út càng tự tin hơn.