Viên Gia Ninh hắc hắc: "Mới dạo ở chợ, chị và thím hai cùng về đại viện, đáng tiếc em thể cùng, nếu sẽ náo nhiệt."
La Tiếu cảnh vật đang tụt ở ngoài cửa sổ: "Mùng hai, em sẽ , nếu em ở , em sẽ là thương nhất."
Viên Gia Ninh ha ha nở nụ : "Chị đem những lời của chị cho ông và các ."
La Tiếu : "Bọn họ nhất định sẽ , đúng , Ninh Ninh, yêu quý em gái."
Sau đó, hai đều nở nụ , nhưng sợ ảnh hưởng đến khác, cho nên chỉ nhún vai.
Chờ hai xong , thì một trong các cô gái ở phía : "Xin chào, tên là Lâm Hoa, đêm nay hai hát ."
Viên Gia Ninh : "Cảm ơn."
Sau đó cũng mấy đến chào hỏi bọn họ, chỉ các cô gái ở hàng ghế phía chút khinh thường, trong đó một : "Có gì mà đắc ý, bất quá chỉ là nhờ vận may thôi."
Một bé bên cạnh thấp giọng : "Đừng gây sự."
La Tiếu đầu về hướng chuyện, ghi nhớ hình dạng đó, nghĩ thầm thật là ở cũng .
Cậu bé La Tiếu như thì đỏ mặt, nghĩ đến các chị họ như thì cảm thấy mất mặt, bản lĩnh, luôn kiếm chuyện với khác.
Xuống xe, La Tiếu Viên Gia Ninh xe về đại viện, liền xoay rời khỏi tìm chuyến xe của .
Cát Thị, Lục Nghị Thần mang theo quà Tết từ đơn vị phát hành về nhà, Thạch Đầu đem cơm hâm thứ hai lên: "Anh, về ?"
Lục Nghị Thần đem đồ đặt xuống, : "Thạch Đầu, mang theo đồ ăn trở về, em mang cơm lên bếp hâm ."
Thạch Đầu nhận hộp đồ ăn tới bếp: "Ngày mai là ba mươi, chị lúc nào thì trở về?"
Động tác tay Lục Nghị Thần dừng một chút: "Nhớ chị của em?"
Thạch Đầu gật gật : "Vâng."
Lục Nghị Thần : "Ăn cơm xong, chúng thử gọi điện cho cô ."
Thạch Đầu xong mắt lập tức sáng lên: "Thật , , điện thoại của chị ?"
Lục Nghị Thần nghĩ thầm đây chính là do khó khăn từ chỗ La Tư Viễn lấy : "Ừ, ."
Thạch Đá : "Vậy chúng ngay bây giờ, trễ nữa sợ chị sẽ nghỉ ngơi, dùng thì cơm cũng nóng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-395.html.]
Hai chuẩn xong thì phấn khởi khỏi cửa, chỉ tiếc khi gọi đến thì nhận câu trả lời là ở đó, coi biểu diễn, tám giờ tối mới trở về.
La Tiếu về đến nhà, liền ông gọi điện thoại tìm cô, là bên Cát Thị gọi tới.
La Tiếu liền là Lục Nghị Thần, khác sẽ gọi điện thoại cho cô, đột nhiên chút .
Kết quả bên mới dứt lời, chú Tôn bên ngoài liền lớn tiếng : "La Tiếu, cháu điện thoại, là bên Cát Thị gọi tới."
La Tiếu cho bà một tiếng, liền xoay khỏi cửa, La Húc Ngôn ở trong nhà tiếng La Tiếu liền lập tức xuống giường mang giày, kết quả thấy .
Quay hỏi: "Bà ơi, em ? Con tiếng em chuyện?"
Chu Quế Phương : "Một lát sẽ trở , em gái con đến chỗ chú Tôn điện thoại."
La Húc Ngôn vội vàng mặc áo khoác: "Con, đón em ."
La Đạo Nhân cũng ngăn , giúp đội mẽ, chuẩn cùng khỏi cửa, chỉ La Húc Ngôn : "Trời lạnh, ông ở , để con đón."
La Đạo Nhân như thế, trong lòng chút ngọt, cháu của ông, thực sự ngoan.
La Đạo Nhân : "Không việc gì, lúc ông tìm chú Tôn con chút chuyện."
Xoay với bạn già của : "Đem những cái mà bà chuẩn đem đây, để cháu cầm qua, tiết kiệm một , bây giờ cháu cũng nên cùng lạ ở chỗ đó."
Chu Quế Phương nhanh chóng phòng bếp lấy vài thứ, hai ông cháu lúc mới kết bạn cùng khỏi cửa.
La Tiếu đến, liền cùng thím ở nhà họ Tôn chào hỏi, chuông điện thoại liền vang lên.
La Tiếu nhận điện thoại: "Xin chào."
"Ừm, Tiếu Tiếu, là Lục Nghị Thần."
La Tiếu nghĩ thầm, thế nào từ lúc từ thành phố liền đổi các xưng hô, bất quá ngẫm tất cả đều gọi Tiếu Tiếu, cô cũng tiếp tục suy nghĩ đến gọi của Lục Nghị Thần.
"Ừ, , điện thoại từ Cát Thị, trừ cũng ai khác."