Nghĩ đến quan hệ giữa sư phụ, sư mẫu cùng ba đứa nhỏ đều căng thẳng, nếu qua mấy năm nữa thể hòa giải là nhất, nếu như thể thì cô liền chăm sóc cho sư phụ và sư mẫu.
Dù hai họ đem tất cả tri thức cả đời học truyền hết cho nguyên chủ. Đây là ân huệ mà cả đời cô bao giờ quên. Nghĩ đến việc , cô liền nhớ lời sư phụ từng rằng sẽ một cuộc thi kiểm tra trình độ y sĩ Trung Quốc tháng 5, lúc đó trực tiếp đến là .
Vốn dĩ sư phụ tìm để cô thi một , thế nhưng La Úy cự tuyệt, cô để sư phụ vì chuyện mà nợ ân tình khác thiên hạ lời tiếng .
Dù thì tháng 5 cũng trở về Bắc Kinh, đến lúc đó cùng những khác dự thi cũng vấn đề gì.
La Tiếu thịt một con lợn rừng lớn trong gian. Cái thực sự là nhờ những tháng ngày tận thế mà cô trải qua trong kiếp luyện nếu việc thực sự là cô nổi. Cô còn bắt thêm vài con thỏ ở cùng một chỗ.
La Tiếu chế biến thịt thành nhiều thịt khô tẩm gia vị, nước sốt thịt, nước sốt nóng, còn mang theo một ít thịt xông khói đó, cá kho, bắp cải chua và củ cải cay. Cô chia hai phần, một phần để mang đến nhà sư phụ, một phần mang biếu nhà ông bà bên .
Nghĩ đến Lục Nghị Thần cũng sẽ về, cô liền chuẩn thêm một phần, coi như là một chút tâm ý của cô.
Buổi tối Lục Nghị Thần trở về : "Thạch Đầu tối nay sẽ về. gặp em ở bên ngoài. Ông của bạn học em hôm nay mừng thọ, bạn cùng lớp kéo ".
La Tiếu thăm dò: "Em tay ?"
Lục Nghị Thần chống xe: " đưa cho em một gói bánh và một chai rượu mua từ xã Cung Tiêu, dặn em mang nó theo".
La Tiếu lúc mới thở phào yên tâm. Đi đến nhà khác tay sợ rằng nhà sẽ vui. Hiện tại La Tiếu thực sự xem Thạch Đầu như em trai, thế nên cô chịu bất kỳ sự ủy khuất nào.
La Tiếu gật đầu: "Anh mau rửa tay ăn cơm, lát nữa chuyện cần ".
Thực đơn hôm nay món hủ tiếu, mì sợi trộn với sốt thịt và sốt cay, mùi thơm hấp dẫn của thức ăn lan tràn trong khí.
Sau bữa tối, chờ Lục Nghị Thần thu dọn nhà bếp thỏa và giúp La Tiếu đun nước xong xuôi, lúc mới lên tiếng: "Được , chuyện gì ?"
La Tiếu : "Lần trở về thủ đô là để giúp cả và hai chữa bệnh, đồng thời giúp hai vị trưởng bối chữa bệnh ở chân, hiệu quả cũng tệ. Vậy nên, ý của là chân của , lẽ thể chữa , tin ?"
Lục Nghị Thần La Tiếu , tim đập loạn xạ. Lúc đó, bác sĩ rằng trừ khi phép màu xảy , bằng cả đời chân sẽ mãi ở cái dạng . Hiện tại Tiếu Tiếu khả năng chữa khỏi...quả thực là một "chấn động" lớn với .
La Tiếu tiếp: "Thực thì vẫn tự tin về tay nghề của . Y thuật của là do sư phụ truyền . Anh thể cho thử xem."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-429.html.]
Lục Nghị Thần nén nổi sự kích động, liền chút do dự: " tin".
La Tiếu lập tức mỉm : "Khi nào thì về thủ đô?"
Lục Nghị Thần : "Ngày mai , nhiều nhất là một tuần sẽ về. Nếu suôn sẻ, thể ba hoặc bốn ngày là thể ".
La Tiếu đáp: "Vậy khi nào từ thủ đô trở về liền bắt đầu điều trị. Anh cứ yên tâm vì nó sẽ ảnh hưởng đến công việc bình thường của . Có thể trị liệu khi tan ".
Sau khi xong, La Tiếu xách cái túi to: "Làm phiền giúp một chuyến, cũng chuẩn cho một phần, dù ít nhiều thì cũng là tâm ý của ."
Nghe thấy cô cũng chuẩn cho một phần, trong lòng Lục Nghị Thần liền xao động, ánh trong mắt cũng giấu : "Cảm ơn Tiếu Tiếu".
La Tiếu ba cái túi yên tâm : "Cầm nhiều như lắm, mang theo nhiều đồ ?"
Lục Nghị Thần nhanh chóng : "Không việc gì, nhiều, đến lúc đó cô đưa xe là ".
La Tiếu suy nghĩ một lúc: "Mai mấy giờ xe đến?"
Lục Nghị Thần trả lời: "Lúc tám giờ sáng mai ".
La Tiếu nghĩ nghĩ: "Vậy thì ngày mai và Tiểu Thạch Đầu sẽ đưa lên xe, cũng tránh phiền khác".
Lục Nghị Thần bầu trời bên ngoài, lo lắng : "Sợ là ngày mai trời còn lạnh hơn ..."
Không chờ hết câu, La Tiếu liền : "Quyết định , ngày mai cùng Tiểu Thạch Đầu sẽ tới tiễn ".
Trong lòng Lục Nghị Thần lập tức sôi sục, sợ bản sẽ kìm nữa, liếc thấy thời gian sai biệt lắm liền : " gặp Thạch Đầu , sáng mai chúng sẽ qua sớm".