Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 511

Cập nhật lúc: 2025-11-16 19:07:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Quế Phương với những ở bên : "Mọi , về , chiều nay Húc Đông còn ."

Những đó đáp: "Bà mau , đừng thằng bé muộn."

La Húc Đông chào hỏi mới lên tiếng: "Ông nội, ông về ạ?"

La Đạo Nhân mới xuống, bèn lên tạm biệt về nhà.

Chu Quế Phương chuyện: "Nhà các cháu nhiều , để mà ăn , còn mang từ xa đến."

La Húc Đông : "Đây là những thứ cháu về quê dùng phiếu đổi lấy , cháu mang sang cho ông bà dùng thử, hầm chung với thịt thì ngon lắm đấy ạ."

Đợi nhà họ La , những đang chuyện bên đường mới : "Nhà họ La sẽ sống lắm đây, ngờ rằng họ còn ngày xoay ."

"Hai ông bà cụ nhà họ La tính tính đều , đối xử hòa nhã với , mệnh của nên như .

"Ai bảo con cháu nhà họ La chịu thua kém chứ? Một thi đỗ trường đại học nhất, một thiên phú với âm nhạc, đây chính là mệnh, tin cũng .

"Nếu như là mấy năm thì ai dám những lời ."

"Ha ha, còn chúng rảnh rỗi nên mới buôn chuyện ? Chẳng lẽ còn để một câu?"

"Ai, cho dù thế nào, hai ông bà họ La cũng hết khổ , chỉ đợi hưởng phúc thôi."

Lúc La Tiếu đến ga tàu mới tìm điện thoại công cộng gọi điện thoại cho La Hạo Thiên: "Alo, ai ?"

"Alo, ba ạ?"

"Tiếu Tiếu, con đang gọi điện ở ? Sao ồn ào như thế?"

"Ba, con đang ở ga tàu, sắp lên tàu . Con về Cát Thị một chuyến."

"Vậy con nhớ chú ý an , đến nơi thì gọi điện về cho ba. Chăm sóc bản thật . Tiếu Tiếu, ba đặt một ít tiền trong túi của con, con nhớ cất đấy nhé."

"A, ba bỏ khi nào ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-511.html.]

"Hôm qua, ba bỏ ngăn gần ngăn khóa kéo trong túi đeo chéo của con, con nhớ cất nhé."

"Ba, con là con tiền ? Thực sự vì an ủi nên con mới ."

"Tiền của ba chính là để cho con gái, bây giờ cả, hai của con đều khỏe , ba kiếm tiền đương nhiên là để con gái của ba tiêu. Mấy đứa nó đều lớn , tiền cưới vợ sẽ tự giải quyết. Ba chỉ cần chịu trách nhiệm về con là ."

"Ba , ba như sợ các con ý kiến ?"

"Bọn chúng bao nhiêu tuổi ? Những năm qua cả và hai con bệnh, dùng ít tiền của ba, ba con từ khi bộ đội cũng đưa về nhà đồng nào. Đương nhiên, cũng là vì ba cho nó đưa về nhà, để nó tự để dành lấy."

"Trước đây tư của con xuống nông thôn vài năm, tháng nào ba cũng trợ cấp cho nó. Mặc dù nó mới chỉ hai năm, nhưng nhậm chức chính là việc chính thức, ba cũng để nó mang tiền về nhà, ba nợ nhiều nhất chính là con. Nếu như mấy đứa nó ý kiến, xem ba dạy cho một bài học ? Con yên tâm, ba còn tích góp tiền của hồi môn cho con gái, con cứ yên tâm mà nhận, đó là tiền ba cho con."

"Được, con sẽ nhận, cảm ơn ba."

La Tiếu nhận nữa, cô chắc chắn là La Hạo Thiên cảm thấy nhiều năm qua chăm sóc cho cô, trong lòng cảm thấy , cảm thấy nợ con gái. nguyên chủ , thì để cô mặt dày nhận lấy tình thương muộn màng .

Chỉ cần ông thể dễ chịu một chút, cô sẽ trả gấp đôi.

Vé của La Tiếu mua là ghế cứng, cô lấy một quyển sách . Trong khoang tàu oi bức, cô bèn mở từng chiếc cửa sổ , như thì gió cũng thể thoải mái hơn một chút.

xuống đang chuẩn sách thì thấy một phụ nữ ở cách một hàng với cô : "Đóng cửa sổ ."

Sau đó, một cô gái khác trả lời: "Trời nóng quá, mở cửa sổ thể mát hơn một chút."

" bảo cô đóng cửa sổ , ở chỗ già, thể gió."

Cô gái thì gì thêm nữa, dậy định đóng cửa sổ .

lúc phụ nữ bên cạnh cô gái cam tâm: "Nếu già gió thì đổi một chỗ khác mà , trong nóng như , cô cho mở cửa sổ, chẳng chúng cũng chịu khổ cùng ?"

 

 

 

 

Loading...