Lời Diêu Thừa Tuyên trong sân thấy, dựng xe đạp xong xuôi, mở miệng hỏi: "Song Song, lời con là thật ?"
Diêu Song Song : "Bạn con với con như , chị bạn và chị của La Tiếu học cùng trường với ."
Diêu Thừa Tuyên thấy, thật tâm cảm thấy vui vẻ cho La Tiếu, chỉ nghĩ tới từ lúc La Tiếu đem danh sách thăng chức đến đó thì thấy đến nữa, ông là con gái cả đắc tội , cũng là bản khiến La Tiếu thất vọng.
Trong lòng chút khó chịu, lạnh nhạt : "Bối Linh, nấu mấy món ăn, trưa uống một ly, coi như chúc mừng cho La Tiếu."
Lúc Diêu Lệ Lệ từ trong phòng : "Cha, cho dù cô thi đến thì cũng chả liên quan gì đến , còn là vong ơn bội nghĩa , còn chúc mừng, cha vui vẻ cái gì."
Diêu Thừa Tuyên bây giờ càng thêm thất vọng rõ ràng hơn với đứa con gái cả : "Im mồm, ai vong ơn bội nghĩa, cả ngày con câu nào nên hồn , câu , con xem xem đáng là ai hả?"
Diêu Lệ Lệ : "Con gì sai, từ lúc đ.á.n.h , La Tiếu bao lâu đến nhà , còn vì bây giờ sống , một chân đá chúng ."
Diêu Thừa Tuyên : "Diêu Lệ Lệ, thật cả ngày trong đầu con nghĩ những cái gì? Không là con tính toán thẳng thắn với , là con từ chối , bây giờ còn những lời , thấy mất mặt ?"
Diêu Lệ Lệ hối hận là dối, nếu tính toán rõ ràng với cô, lúc cũng thể thơm lây, những chiến thắng cuộc thi đều thưởng, nghĩ tới liền thấy đau lòng.
Diêu Lệ Lệ : "Lúc đó con rằng bố ruột cô lợi hại như , lúc đó cũng một ngày cô tiền đồ như , hơn nữa lúc đó con như còn là vì nhà chúng ."
Diêu Song Song : "Chị hai, thật ghê sợ con chị, ý mà chị lúc nãy là nếu chị cha ruột của chị La Tiếu ở kinh thành là cán bộ, chị sẽ tính toán rõ ràng như thế, trái sẽ sống c.h.ế.t bám lấy, đúng ?"
Diêu Lệ Lệ chằm chằm đứa em gái : "Diêu Song Song, chị là chị em La Tiếu mới là chị em, với chị những lời như chứ?"
Diêu Song Song quan tâm cô cái gì: "Sao em chị như thế cơ chứ?"
Nói dứt lời bước phòng, còn đóng cửa .
La Tiếu sắp xếp đồ đạc để cùng các bạn bước vòng bán kết khác cùng lên thủ đô, ánh mắt chất chứa nỗi hận thầm kín của Lục Nghị Thần khiến cho La Tiếu cảm thấy buồn , : "Phong cách lạnh lùng của bỏ xuống từ bao giờ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-518.html.]
Lục Nghị Thần : "Chắc là Tết Nguyên Đán."
La Tiếu gật gật đầu: "Kì học cho Thạch Đầu chuyển lên kinh thành học , để em ở chỗ ông bà em hoặc chỗ cha em đều , cách trường đều xa."
Lục Nghị Thần La Tiếu: "Chuyện cần em lo lắng, và ông ngoại qua , đến lúc đó sẽ cùng em về thủ đô, ở nhà ông, còn bầu bạn cùng ông nữa."
La Tiếu xong bĩu môi nghĩ một lát, ngẩng đầu về phía Lục Nghị Thần: "Thạch Đầu ý như thế nào? Thời gian đến lúc Tết Nguyên Đán cách kỳ học cũng còn nhiều, nếu giữa chừng ghép lớp, em sợ em thích ứng ."
Lục Nghị Thần : "Lúc với em một , em học ở cũng thành vấn đề, nhưng cũng tiếc nuối mấy bạn học cũ."
La Tiếu : "Học nốt kỳ học ở đây hãn chuyển nhé, đổi một môi trường mới vẫn cần một thời gian để thích ứng, đừng để ảnh hưởng đến học tập, yên tâm, tới lúc đó tới lúc đó em sẽ về Cát Thị cùng em , nếu em chuyện, cũng thể để em đến chỗ Doãn Đông, chung sẽ để em chăm sóc ."
Lục Nghị Thần gật đầu, đưa tay xoa đầu La Tiếu: "Chuyện chúng để Thạch Đầu tự lựa chọn , sẽ xong thủ tục chuyển trường cho ."
Sau khi hai chuyện xong, mối quan hệ trái trở nên càng hơn.
Lục Nghị Thần đống hành lý sắp xếp xong: "Sáng sớm mai sẽ đến đón em."
La Tiếu : "Không cần , ngày mai bọn em đến trường tập hợp, đó mới cùng xe hỏa , mất thời gian của lắm, em vì em mà khác khó."
Lời khiến cho lòng Lục Nghị Thần vô cùng ấm áp, nhưng véo mũi La Tiếu một cái : "Yên tâm , sợ họ thời gian quản chuyện của ?"