Cố Thiến Như thấy biểu cảm của Thạch Đầu, chút mắc : "Ngồi xuống đây, dì út từ từ cho cháu hiểu."
Thạch Đầu xuống, nhưng sắc mặt hơn bao nhiêu, trong lòng nghĩ rõ ràng là bắt nạt chị, dì út còn cố kéo , lúc đó tức giận xém tí nữa là c.ắ.n .
Cố Thiến Như : "Cháu thích chị thích ?"
Thạch Đầu chút do dự, một lúc lâu mới : "Đều thích, nhưng mà thích chị nhiều hơn một chút xíu."
Cố Thiến Như : "Cháu sống cùng với và chị ?"
Thạch Đầu thành thật gật đầu: "Muốn."
Cố Thiến Như : "Đây đúng , nếu như và chị yêu , kết hôn sẽ sống cùng , thì cháu thể cùng sống với hai bọn họ , bao."
Thạch đầu xong cũng gật đầu, nhưng đó : " mà tư của cháu , tìm cho chị một môn đăng hộ đối, tính cách cởi mở, tuổi tương đương, còn là một đứa em rể một lòng một đối xử với chị.
Anh lớn hơn chị 8 tuổi, sợ là mấy tư sẽ đồng ý, với cũng thích , sợ là cũng điểm thấp, môn đăng hộ đối, ba cháu tuyệt đối gả nhà điều kiện cao hơn, để tránh em gái gả đến nhà chồng còn xem sắc mặt của khác mà sống qua ngày."
Cố Thiến Như xong mấy lời của Thạch đầu, cũng nữa, mấy lời cũng sai, c.h.ế.t lặng một hồi, Cố Thiến Như mới : " Nghị Thần sẽ một lòng một đối xử với chị cháu."
Thạch Đầu cúi đầu nửa ngày mới : "Anh hai , nhất thiết đàn ông bao nhiêu tiền đồ, nhưng đủ thời gian bên cạnh em gái, thể lúc nào gọi cũng mặt, nhưng khi chuyện thì đó nhất định đến.
Cũng khiến cho đàn ông đó lúc nào cũng dính lấy chị, nhưng khi tan về nhà đúng giờ cùng với chị của em, nhất là thể lên phòng khách xuống phòng bếp, bốn trai bọn họ sẽ kiếm thật nhiều tiền để cấp dưỡng cho em gái suốt quãng đời còn ."
Cố Thiến Như xong : "Thạch Đầu, mấy lời cháu ở ?"
Thạch Đầu : "Đây là do chúng cháu cùng thương lượng, cháu cũng sẽ kiếm thật nhiều tiền cho chị tiêu."
Cố Thiến Như chuyện với Thạch Đầu nữa, cảm thấy con đường cưới vợ của cháu trai "đường xa dài man mác".
Vỗ vỗ vai Thạch Đầu : "Đi tắm ngủ thôi, dì nên tám chuyện với cháu nữa, mà ông trời nhắm mắt ."
Thạch Đầu tắm rửa xong, giường suy nghĩ, nếu như và chị thể ở bên , thực cũng là một chuyện , nghĩ xong ngủ .
Bên Lục Nghị Thần đưa đến cổng, theo La Tiếu trong sân, lúc mới rời khỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-566.html.]
Tại nhà máy dệt gia đình Bắc Kinh, bà chủ nhà họ Trịnh, Hác Tú Nguyệt đang may ánh đèn: "Ông già, mấy ngày nữa là thằng ba lễ ăn hỏi , quà cưới chúng nên cho bao nhiêu thì hợp lý?"
Người đàn ông Trịnh Đại Tuyền hút xong một t.h.u.ố.c mới : "Lúc xong , bây giờ lôi chuyện tiếp ?"
"Thằng ba nhà vợ bên đó điều kiện , của hồi môn cho con gái nhất định ít, nếu mà sính lễ ít quá sợ đến lúc đó giấu mặt ."
"Trước đó thì thằng cả, thằng hai đều cho 100 nhân dân tệ quà cưới, bây giờ đến phiên thằng ba tăng lên, đây là tự tìm rắc rối ? Với còn thằng út nữa? Tới lúc đó cho bao nhiêu?"
"Cũng thể thế , lúc mà thằng cả với thằng hai lấy vợ bên nhà vợ cũng cho của hồi môn bao nhiêu ."
"Chuyện cũng cần đem , đó hai đều cho 100 nhân dân tệ quà cưới, thì thằng ba cũng , nếu nó cho nhiều hơn, thì tự nó nghĩ cách, trung bình chỉ cho 100, mấy lời , nếu thằng cả và thằng hai ầm lên mới là chuyện lạ."
Được, thì sáng mai sẽ chuyện mặt trong nhà, lỡ như thằng ba tự kiếm tiền, hai chúng cho riêng nữa."
Trịnh Đại Tuyền : "Thu nhập trong nhà một năm bao nhiêu, trong lòng tụi nó rõ, một đại gia đình như ăn uống chi tiêu dùng tiền, một năm còn bao nhiêu, nhận trợ cấp gì tụi nó còn rõ hơn bà."
"Aizzz, ông cũng đúng, khi thằng ba kết hôn thì thằng út cũng nên xem xét thôi, thằng út cũng lấy vợ , thì đem cái nhà chia , để cho tụi nó tự sống theo cách của , gì thì xem khả năng của tụi nó."
"Nghỉ ngơi sớm một chút , ngày mai còn dậy sớm."
Sáng sớm ngày tiếp theo, La Tiếu dậy sớm rừng cây phía thiền, từ lúc dị năng đạt đến cấp ba, thì cũng dấu hiệu thăng cấp, đời , dị năng chỉ thể đạt tới cấp ba là cao nhất .
Quay trở về nhà tắm rửa xong xuôi, bữa ăn sáng của bà nội cũng chuẩn xong , ăn sáng xong thì Lục Nghị Thần qua tới, mặt hai lớn trong nhà : "Cháu chào ông bà nội."
Châu Quế Phương gật đầu mời nhà : "Cháu ăn sáng ?"
Lục Nghị Thần đáp: "Cháu ăn xong mới qua đây, tý nữa đưa Tiếu Tiếu đến trường dạy lái xe."
Châu Quế Phương cháu gái một cái : "Để nó tự xe qua đó , nếu như cháu đưa nó , đưa xong về, cháu sẽ trễ giờ đó."