Rời khỏi nhà họ Cảnh, con trai thứ hai của nhà họ Khổng - Khổng Tường Lâm : "Năm trăm một khám bệnh tại nhà, đây là chúng chiếm "tiện nghi" ? Số lượng kim châm mỗi , thế chẳng ba một đều là 500 tệ. Trời ạ, thế là mỗi châm cứu và hốt t.h.u.ố.c liền mất 2000 tệ..."
Khổng Tồn Lai lên tiếng, hiện tại trong lòng ông cũng đang cảm thấy thoải mái. Nhiều tiền như ... hiện tại cần tìm một đơn vị để thanh toán hỗ trợ, chỉ sợ ngay cả đơn vị cũng tin tưởng, tiền khả năng chỉ thể dựa trong nhà.
Sau khi nghĩ thông suốt mới : "Hai nghìn nhân dân tệ để cứu trai con một mạng thì đều là xứng đáng. Dù đó cũng bỏ ít tiền bệnh viện mà bệnh tình cũng khả quan hơn chút nào.
Được , về thôi, vài ngày nữa cha và Tường Thụy sẽ đến đơn vị của nó một chuyến xem liệu thể báo cáo lên , dù cũng bằng chứng chính quy."
Khổng Tường Lâm khổ : "Mẹ con ngoài miệng đều , việc sợ là bà sẽ đau khổ mà chịu nổi."
Mấy ngày tiếp theo, Lục Nghị Thần bận phá án quản ngày đêm, về phần là bận bịu vụ án gì, nay La Tiếu cũng từng hỏi.
Sáng nay tỉnh dậy thấy sắc trời u ám đến dọa .
Ông nội La Đạo Nhân : "E là sắp tuyết rơi."
La Tiếu sang Châu Quế Phương : "Bà ơi, hôm nay đông chí chúng sủi cảo để ăn nhé. Cháu thêm cho cả, hai và Lục Nghị Thần nữa. Lục Nghị Thần bận liên tiếp bốn, năm ngày ."
Châu Quế Phương liếc đồng hồ bàn, : "Được , thì nhiều thêm một chút mang qua cho bọn họ. Thời tiết lạnh thế để cho đồng nghiệp của bọn họ ăn cùng."
La Tiếu đáp: "Vâng, giờ cháu sẽ mua thịt."
Châu Quế Phương cũng lề mề nữa, bắt đầu "chỉ huy" ông cụ lấy bắp cải thái nhỏ nhân bánh, thì tìm cái chậu bắt đầu nhào bột.
Không lâu , La Tiếu từ bên ngoài trở về, cô xách mười cân thịt và : "Bà ơi, hôm nay thả nhiều thịt hơn một chút nhé."
Châu Quế Phương nghiền ngẫm : "Cháu thực sự lòng đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-591.html.]
La Tiếu : "Hôm nay là ngày nghỉ, chúng ăn cơm thật ngon, hai và những khác chắc chắn ăn sủi cảo. Trường học nhiều như , sợ là cũng bánh."
Sau đó cùng hai loại nhân, bắp cải thịt lợn và trứng, rau hẹ. Đầy đủ thành phần, nguyên liệu. Không khí tràn ngập mùi thơm.
Ba bận rộn suốt buổi sáng, sáu xửng sủi cảo, cả một nồi lớn sủi cảo nhưng nấu nhanh. Thời điểm chuyển nhà , La Tiếu mang về nhiều nồi tráng men lớn nắp đậy dùng để chế biến các món ăn, hiện tại cuối cùng cũng cơ hội sử dụng.
Anh cả và hai mỗi đầy một cái nồi. Nồi tráng men nhỏ, một nửa đều là nhân thịt. Sủi cảo chín dễ nhận . Cô nghĩ lẽ hai sẽ cùng bạn học nếm thử. Còn cả, chắc chắn là ăn cùng một chỗ với nhà họ Nhạc .
Về phần Lục Nghị Thần, liền gói cho hai loại, một nhân thịt một nhân thường. Cô tặng bọn họ một bữa thật ngon, đó dùng băng gạc buộc chặt đồ, xếp túi đặt cẩn thận lên xe.
Cách đây vài ngày, để tiện cho việc , La Tiếu lấy từ gian chiếc xe đạp 26 inch dành cho phụ nữ, xe khiến việc qua đường cũng trở nên thuận tiện hơn.
Ông nội giúp cô buộc nồi xe, bà nội bảo cô ăn vài cái sủi cảo để lót . Đợi cô nạp đủ sức, ông nội cũng buộc xong.
Đầu tiên là tìm cả, cô gửi một nồi sủi cảo đến phòng thực hành và nhờ mang về cho giáo viên để cùng ăn giờ học. Sau khi giao phó rõ ràng liền tranh thủ thời gian rời ngay.
Vì đến giờ hai tan trường nhưng thấy , cô đạp xe xuống tầng của lớp học, liền thấy học sinh đang lượt . Không bao lâu cô liền thấy La Húc Viễn.
Có thể là mối tương thông giữa em, La Tiếu đang định gọi thì thấy La Húc Viễn cũng sang bên , La Tiếu vẫy tay : "Anh hai."
Một tiếng hai phát , ít bạn bè đều sang. Hôm nay La Tiếu mặc một chiếc áo khoác màu vàng, quần ống màu đen, chân là một đôi ủng da bò màu đen, cổ quấn chiếc khăn màu nâu nhạt nên thấy rõ mặt cô. Chỉ là với đôi mắt to , cần cũng đây đích thị là một mỹ nữ.
La Tiếu sợ sủi cảo nguội ngon nữa bèn vội : "Anh hai, hôm nay đông chí, ông bà và em ở nhà sủi cảo nên mang cho một chút, nhân rau hẹ, thịt lợn và bắp cải. Anh mang ăn cùng bạn bè trong ký túc xá, nếu đủ, thể gọi thêm các món khác."