Đối với chuyện của Triệu Giai Ngưng, La Tiếu sẽ một chút nào thương hại, vì đây là do cô tự tự chịu.
Đến trạm xong, La Tiếu trực tiếp xuống xe.
Nhiệt độ hôm nay xuống thấp hơn hôm qua, xuống xe cảm giác tuyết rơi, cô ngẩng đầu bầu trời, đúng là tuyết rơi thật.
Tìm một chỗ khuất, lấy những món tối qua mà cô chuẩn đem ngoài, hai con gà chế biến sẵn, mười cân thịt, ba cái đầu cá nhỏ, còn chút thịt khô, cá khô.
Cô cũng nhiều măng khô, bởi vì ở , sư phụ vô tình ăn măng đáng tiếc là mua . La Tiếu liền ở trong gian ít măng khô. Măng vẫn còn tươi mới cho nên vẫn thể lấy cái cớ sắp về phía Nam nên để dành, như sẽ khiến cho ai nghi ngờ, tay còn cầm theo một rổ trứng gà.
Một tay La Tiếu cầm theo mấy cái túi, một tay cầm theo rổ trứng gà ngõ nhỏ, nhưng mà cô thấy ở phía một đám vây quanh, cứ nghĩ là mấy đứa con bất hiếu của sư phụ chạy đến đây gây ầm ĩ, bước chân của cô bước nhanh hơn.
Khi đến gần cô mới phát hiện, hóa đám , chỉ là đang vây quanh để xem chuyện của nhà họ Liễu ở bên cạnh nhà sư phụ, nhất thời cô thở dài nhẹ nhõm một .
Cô , Cảnh Vạn Bằng là việc chắc chắn sẽ lưu dấu vết gì, nhưng nếu hôm nay mấy nhà đến đây ồn, thì cô chắc chắn sẽ dạy dỗ bọn họ một trận, dù sư phụ và sư mẫu cũng lớn tuổi, chịu nỗi việc tranh cãi ồn ào .
La Tiếu đến gần, chợt tiếng thím Khâu gọi: "Tiếu Tiếu, cháu mang đồ ăn ngon đến cho sư phụ và sư mẫu của cháu đó ?"
La Tiếu nở nụ nhẹ : "Dạ, hai về ạ?"
Thím Khâu : "Sư phụ và sư mẫu của cháu mới nhà, lẽ là đang nấu cơm đó."
Mấy đang vây quanh đều về những món mà La Tiếu đem đến, còn bằng ánh mắt ghen tị nữa, La Tiếu thím Khâu : "Thím Khâu, cháu trong nhà ạ."
La Tiếu gật đầu chào với những đang vây quanh xem chuyện vui, cô vội vàng trong nhà.
"Chị dâu Khâu, cô nàng là tử truyền mà giáo sư Dương thu nhận ?"
" , con bé đó tên là La Tiếu, con bé đối với vợ chồng giáo sư Dương vô cùng , nó thường xuyên đến đây thăm bọn họ, mỗi đến đều sẽ mang theo nhiều thức ăn ngon, xem vợ chồng giáo sư Dương cũng thu nhận lầm ."
"Con bé đó trông xinh thật, đối tượng chị?"
"Cái thì , nhưng mỗi đến đây đều một ."
"Mà các cũng đừng đ.á.n.h chủ ý lên con bé, nó vẫn còn học đó."
"Con trai và con gái của giáo sư Dương cũng lâu thấy đến đây ồn ào nữa nhỉ?"
"Ừm, đúng là lâu thấy, chắc tụi nó hối cũng nên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-600.html.]
"Hừ, một đám vô cùng ích kỷ đó, thể hối chứ. tụi nó ai đó cảnh cáo, nếu còn đến đây ồn ào nữa sẽ điều tụi nó đến tây bắc sống và việc ở nơi đó, hơn nữa chỉ cần một đến đây ồn ào thì cả ba gia đình đều điều đến tây bắc."
"Thật giả ?"
"Cái đó đương nhiên là thật, nhà cùng với con của ông cụ Dương trong nhà máy. Chính con trai út của ông cụ vô tình chuyện , cho nên thể nào mà là tin giả ."
"Có lẽ là một tử nào đó của ông , vì thấy sự tình mắt nên mới tay giúp ông dạy dỗ đám đó."
" thấy gần đây thường đến giao đồ ăn cho giáo sư Dương, tuy nhiều nhưng mỗi ngày đều mang đến."
", đúng, đúng, cũng từng gặp qua vài , giao đồ ăn luôn đến giờ mà hai vợ chồng giáo sư Dương ngoài."
" còn từng chặn giao hàng , hỏi qua mới đồ ăn là do cấp sắp xếp, những món đồ ăn đó trông vô cùng tươi mới."
"Nhìn đám chúng đều ghen tị kìa, ha ha."
La Tiếu nhà, trực tiếp đến phòng bếp, bởi vì cô tiếng trò chuyện của sư phụ và sư mẫu phát từ nơi đó: "Ông già, ông đem dưa muối ướp bao lâu ?"
"Cũng bao lâu, nếu lát nữa mở một hủ nếm thử."
"Được, con bé Tiếu Tiếu thích ăn cái , nếu như thì chúng gọi điện cho con bé, để con bé đến đây lấy một ít về nhà ăn."
"Vậy mở một hủ , con bé mấy ngày nay bận rộn cái gì, chẳng hiểu tại đến đây."
"Cứ thẳng là nhớ nó , còn bày đặt khéo nữa, ha ha!"
"Bà còn chê , bà dám là bà nhớ nó ?"
" cũng là nhớ đến con bé."
Hai đang trêu chọc , La Tiếu ở ngoài cửa mắt cũng đỏ bừng, lúc lên tiếng: "Sư phụ, sư mẫu, con về ."
"Aizz, giọng của Tiếu Tiếu nhỉ?"
Khi hai kịp nhận thì vội buông đồ ăn ở trong tay, nhanh đến cửa, Phùng Thục Mẫn : "Cái con bé , mau bên trong cho ấm , tuyết rơi ."