Lục Nghị Thần xoa đầu cô an ủi: "Được , lát nữa chúng nghĩ cách trả gấp đôi."
La Tiếu gật đầu: "Vâng ạ."
Nói xong cô ngẩng đầu lên hỏi : "Anh sắp xong ?"
Lục Nghị Thần xoa trán: "Đoán chừng còn bận rộn thêm mấy ngày nữa, chiều nay sẽ tiễn em."
La Tiếu lắc đầu : "Không cần , em chỉ một cái túi hành lý thôi, còn bận việc của nữa, cần lãng phí thời gian vì chuyện , em hiểu tâm ý của là ."
Lục Nghị Thần xổm xuống mặt La Tiếu: "Ra ngoài nhất định cẩn thận. Còn nữa, lỡ như gặp chuyện gì tuyệt đối đừng quá kích động, nhớ kỹ gọi điện thoại cho , sẽ nhờ xử lý giúp em, nhớ ?"
La Tiếu gật đầu, đó mới lên tiếng: "Được , đây cũng là đầu tiên em xa. Sức lực của em mạnh như , còn chữa bệnh nữa. Người nào mắt tìm em kiếm chuyện thì vẫn chắc là ai ức h.i.ế.p ai ."
La Tiếu thời gian: "Em đây, em còn về nhà lấy hành lý nữa. Anh ở đây cũng sắp bắt đầu bận rộn . Em thể cản trở việc ."
Lục Nghị Thần đưa La Tiếu cổng, thấy cô lên xe mới xoay trở về.
Tiện đường cô lấy vịt mới về nhà, bà nội Châu Quế Phương đang sủi cảo, La Tiếu hỏi: "Bà nội, bà sủi cảo ạ?"
Châu Quế Phương : "Không hai giờ chiều cháu lên tàu , bà chuẩn chút gì đó để cháy mang theo. Thứ là bánh chay, tiện thì nhờ hâm nóng một chút, nếu thì thôi, ăn lạnh cũng ."
Sau khi La Tiếu rửa tay cũng gia nhập hàng ngũ sủi cảo: "Bà nội, tối hôm qua cha con tới ạ?"
Châu Quế Phương : "Có tới, chúng bàn bạc cũng gần xong , bà cũng lập danh sách. Những thứ cần mang theo cũng ít, còn cả một ít món đồ lớn nữa. Tiếu Tiếu, thực sự xe giao hàng ?"
La Tiếu ở bên cạnh sủi cảo gật đầu: "Vâng ạ, nếu là những món lớn thì để cho nhà máy vận chuyển, cùng lắm thì trả cho họ ít phí vận chuyển."
Châu Quế Phương : "Cha cháu bây giờ nhiều kết hôn đều mua tủ lạnh, ti vi, nhưng chúng khả năng mua hết. Cha cháu ý định mua những thứ , đó mua thêm một chiếc xe đạp nữa."
La Tiếu : "Vâng ạ, con , chỉ việc chờ lấy hàng thôi ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-614.html.]
Sau bữa tối, ông cụ La đưa cho La Tiếu tờ danh sách và một túi tiền: "Đã chuẩn xong tiền, con nhớ cất giữ tiền cẩn thận đặc biệt là ở xe."
Sau khi lấy sủi cảo, trứng luộc nước , bánh chay do bà ngoại và một gói mì dầu, hai vợ chồng già đưa La Tiếu xe, nhưng thấy Lục Nghị Thần đang lái xe chờ sẵn ở bên ngoài.
Thấy bọn họ , nhanh chóng xuống xe: "Ông nội, bà nội, cháu đến đón Tiếu Tiếu."
Ông cụ La : "Trời lạnh thế ?"
Lục Nghị Thần vươn tay cầm lấy túi xách lớn của La Tiếu: "Cháu cũng chỉ mới dừng xe tắt máy, còn kịp thấy ."
La Tiếu hỏi: "Không bận , đến đây?"
Sau khi Lục Nghị Thần mở cửa xe đặt túi xách lên ghế , lúc mới mở cửa ghế phụ : "Đã lâu nghỉ ngơi, hôm nay cho bọn họ nghỉ ngơi nửa ngày, để bọn họ về nhà xem một chút, thuận tiện đồ và tắm rửa, sáu giờ tối trở đơn vị."
La Tiếu : "Đồng chí Lục, đây là lấy việc công việc tư hả."
Lục Nghị Thần gì, chỉ là khóe miệng khẽ nở nụ , ai cũng thể .
La Tiếu đầu đôi vợ chồng già: "Ông nội, bà nội, hai trở về ạ, xong việc con sẽ trở về."
Sau khi cô xong thì lên xe, Lục Nghị Thần lên tiếng chào hỏi cũng qua bên lên ghế lái.
La Tiếu vươn tay ngoài cửa sổ vẫy vẫy tay, xe khởi động lên đường, mãi đến khi thấy nữa hai vợ chồng già mới xoay trở về.
Lục Nghị Thần chở tới nhà ga, lấy đồ ăn chuẩn từ trong cốp xe , lưu luyến rời : "Em nhớ chú ý an , chuyện nhất định gọi điện thoại cho ."
Sau đó lấy một tờ giấy đưa cho La Tiếu: "Em cất kỹ tờ giấy , đó là địa chỉ và phương thức liên lạc của đồng đội của ở phía nam, đề phòng lỡ chuyện gì."
Cho dù luyến tiếc đến , chuyến tàu La Tiếu cũng bắt đầu soát vé, ngay khi cô sắp trạm soát vé, bỗng La Hạo Thiên thở hổn hển chạy .
Ông đưa cho La Tiếu hai cái túi: "Tiếu Tiếu, thứ trong túi xanh lục là đồ ăn cha chuẩn cho con, còn thứ trong túi màu xanh lam là chuẩn cho chú Vương của con, cha chào hỏi chú, đường nhất định chú ý an ."