Bây giờ hai ông bà thỏa mãn, tuy rằng lão nhị ly hôn, nhưng đó cũng việc gì lớn, ít nhất là mấy đứa nhỏ ở đây, ông cũng chịu khổ.
Trừ những thứ thì còn việc phiền não gì nữa. Về phần hôn nhân đại sự của các cháu, hai ông bà cũng lo nghĩ lung tung. Các cháu của ai nấy để vẻ bề ngoài , tiền đồ, duyên phận cần đến thì sẽ đến.
Bên đang vui vẻ hòa thuận, bên ngoài cửa lớn của nhà họ Ngụy thì đang nhiều vây xem náo nhiệt.
Hàng xóm xung quanh ở ngoài cửa nhà họ Ngụy chỉ chỉ trỏ trỏ, chỉ thấy trong nhà họ Ngụy thỉnh thoảng tiếng bát đĩa vỡ truyền .
Có hỏi: "Nhà họ Ngụy ?"
"Hình như là Ninh Tuyết Linh mất tiền, nghi ngờ là do con trai út của nhà họ Ngụy ăn trộm nên trách móc vài câu. Con trai út Ngụy Hồng Lâm của nhà họ Ngụy chịu, kiên quyết bắt ba lựa chọn, thì Ninh Tuyết Linh."
"Đây là chuyện gì ? thấy liệu Ninh Tuyết Linh hiểu lầm ? Nếu đứa nhỏ ép buộc ba như ?"
"Vậy thì , nhưng mấy đứa nhỏ nhà họ Ngụy đều dễ chọc."
"Nghe Ninh Tuyết Linh năm đứa con với chồng cũ, chồng cũ của bà còn là phó xưởng trưởng của nhà máy cơ khí, cuộc sống yên thì , chạy đến nhà họ Ngụy sống cuộc sống gà bay ch.ó sủa, cũng bà đang nghĩ gì nữa?"
"Bà thì cái gì, đang dũng cảm theo đuổi tình yêu."
"Xí, suốt ngày chọc tức, tình yêu gì đó thì tác dụng gì? Lâu dần thì chẳng là cái gì cả, chắc chắn là sống quá nên ấm đầu."
Trong nhà, hai mắt Ninh Tuyết Linh đỏ lên, trừng mắt Ngụy Tử Hùng: "Anh mới gì?"
Vẻ mặt Ngụy Tử Hùng lạnh lùng: "Nếu cô chấp nhận con trai , thì chúng li hôn ."
Ninh Tuyết Linh ngờ rằng Ngụy Tử Hùng sẽ những lời như , liền mất ý thức...
Hôm nay La Đạo Nhân cao hứng, gọi điện thoại cho mấy con trai, bảo mấy nhà bọn họ tối nay cùng về ăn cơm.
Buổi trưa ăn một bữa cơm đơn giản, La Húc Viễn : "Ông nội, bà nội, lát nữa cháu việc ngoài một chuyến, tối nay cháu sẽ về sớm một chút."
La Đạo Nhân : "Được, , đừng về muộn quá."
La Húc Viễn rời khỏi thủ đô vài ngày, yên tâm về hạng mục bọn họ đang nghiên cứu, hi vọng là tin tức .
La Húc Ngôn cũng lên tiếng: "Ông bà nội, lát nữa cháu sẽ qua chỗ ba vợ cháu để lấy bản nhạc phổ nhạc xong, cháu lấy xong sẽ ."
La Tiếu thấy cả, hai đều , ngẩng đầu về phía ông nội : "Ông nội, ông gọi điện thoại gọi cho ba ?"
La Đạo Nhân vỗ đùi: " là ông quên mất."
La Tiếu dậy: "Vậy lát nữa cháu sẽ gọi, tiện thể đến khu chợ phía một vòng, đúng lúc thể mua cá thịt về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-651.html.]
La Đạo Nhân : "Ông với cháu."
La Tiếu bếp chuẩn tìm giỏ đựng thức ăn: "Trời nóng như , ông đừng nữa, tối nay nhiều ăn cơm, còn vườn hái rau về nữa đấy ạ."
La Đạo Nhân suy nghĩ, chỉ bạn già và cháu dâu quả thực là xuể: "Vậy cháu tiêu tiền lung tung đấy nhé."
La Tiếu : "Cháu ."
Cô xách giỏ ngoài, đến chỗ của chú Tôn gọi điện cho ba La Tư Ngôn: "Alo, xin chào, ơn cho hỏi La Tư Ngôn."
"Được, cô chờ một chút."
Không bao lâu , đầu dây bên máy: "Alo, ai ?"
La Tiếu thấy giọng của ba, : "Anh ba, là em Tiếu Tiếu ."
La Tư Ngôn thấy em gái gọi: "Tiếu Tiếu, em về ?"
"Vâng, sáng nay em về đến, bà nội tối nay đều sẽ về nhà ăn cơm, thời gian ?"
"Nhà bác cả và chú út cũng đến ?"
" , thể xin nghỉ ?"
"Được, tối nay sẽ về."
La Tiếu : "Vậy , em cúp đây."
La Tư Ngôn cúp điện thoại xong, vẫn ở đó lâu, đưa tay lên gọi một cuộc điện thoại khác: "Alo, ơn cho tìm Chu Tiểu Mẫn."
"Alo, xin chào, ai ?"
"Tiểu Mẫn, là Tư Ngôn."
"Sao lúc gọi đến?"
"Lúc nãy Tiếu Tiếu gọi điện cho , tối nay trong nhà đều sẽ về ăn cơm, hỏi em đồng ý về cùng ?"
Bên im lặng một lúc: "Lần đợi nghỉ phép mới đưa em về ?"