Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 667

Cập nhật lúc: 2025-11-17 01:08:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

La Tiếu : "Không khó như dì nghĩ ạ."

Dì Lý chút sốt sắng: "Hoa cần chú ý điều gì, còn phiền con cho dì , để dì chú ý nhiều hơn."

La Tiếu dì Lý, bà sửa soạn bản gọn gàng sạch sẽ, điểm La Tiếu đặc biệt hài lòng: "Dì Lý, dì mong tiền lương mỗi tháng là bao nhiêu ạ?"

Dì Lý chút sốt sắng: "Chuyện thì cháu xem giúp dì. Dì thật sự cũng rõ lắm, lương của những công nhân tạm thời thị trấn đều là hai mươi tệ một tháng."

La Tiếu gật đầu: "Vậy con sẽ trả cho dì mỗi tháng ba mươi tệ, nhưng chỉ bao ở bao ăn, dì cứ ở đây, mỗi tháng thể nghỉ ngơi bốn ngày, đương nhiên dì cũng thể ở cùng với con trai, dì thể nghỉ chủ nhật."

Dì Lý dậy cảm ơn: "Thật sự cảm ơn con nhiều."

La Tiếu : "Ở giữa đằng mấy gốc cây và vách sân ở sân vẫn còn một mảnh đất nhỏ, diện tích lớn lắm, nếu thể trồng một ít rau ở đó, thể tiết kiệm ít tiền mua thức ăn."

Dì Lý : "Sao thể chứ, cô La yên tâm, sẽ cố gắng việc."

La Tiếu đưa tay mời dì Lý xuống: "Dì Lý, dì cần câu nệ, cũng cần gọi con cái gì mà cô La ạ, dì thể gọi con là La Tiếu hoặc là Tiếu Tiếu, nhưng mà con cũng rõ ràng với dì , sân và nhà ngày nào cũng đều quét dọn sạch sẽ.

Tuy rằng con thường xuyên đến đây ở, nhưng chừng khi nào đó con sẽ đến, dì là do Lục Nghị Thần giới thiệu đến, cho nên con nhất định rõ ràng những lời ."

Dì Lý : "Con yên tâm, Nghị Thần giới thiệu cho dì công việc nhẹ nhàng như , con còn trả cho dì tiền lương cao như thế, dì nhất định cho ."

La Tiếu dì Lý thẩm: "Dì Lý, con hỏi một chút, khi nào dì mới thể tới việc ạ?"

Dì Lý : "Bây giờ thể , khi chuyện xong với đứa con trai nhỏ , nếu công việc phù hợp thì dì sẽ trực tiếp ."

"Vậy thì ai sẽ chăm sóc con trai nhỏ của dì ạ?"

"Nhà của dì cách gần trường học, bộ cũng chỉ mất tới năm phút, cho nên nó ở nhà, thể ăn cơm trong nhà ăn của trường."

La Tiếu dậy: "Vậy thì dì với con, con sẽ sợ lược qua với dì một chút."

Đầu tiên cô đưa bà một vòng quanh nhà , đó lên tầng , phía cũng bố trí thành một vườn hoa nhỏ, đến khu vườn ở sân , cho bà một ít đặc tính của những loài hoa đó.

Hơn nữa cô cũng chỉ cả vị trí mảnh đất trống đó cho dì Lý, diện tích mảnh đất cũng lớn lắm, trồng một ít loại rau ở đó cũng sẽ ảnh hưởng đến quang cảnh chung của khu vườn.

Bàn giao xong những thứ , La Tiếu đưa bà lên phòng cho khách ở lầu một: "Dì Lý, dì cứ ở trong căn phòng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-667.html.]

Dì Lý : "Được."

Cô đưa cho dì Lý chìa khóa cổng và chìa khoá sân, dẫn bà ngoài một vòng mua vài thứ, lúc La Tiếu và Lục Nghị Thần mới cùng rời .

Xe chạy một lúc, Lục Nghị Thần mới : "Tiếu Tiếu, đưa em đến một chỗ ."

La Tiếu Lục Nghị Thần hiếu kỳ hỏi: "Anh đưa em ?"

Khoé miệng Lục Nghị Thần khẽ mỉm : "Đến nơi em sẽ ."

Xe thẳng khỏi thủ đô, cuối cùng dừng ở cạnh một con sông, mặt là biển hoa mọc hoang vô cùng mắt, La Tiếu xa: "Anh Thần, phát hiện chỗ ?"

Lục Nghị Thần cô trông vô cùng thích thú: "Trước đây một ngang qua đây lúc phá án, nghĩ em nhất định sẽ thích."

Hai dọc theo biển hoa, nước sông vô cùng trong, La Tiếu nhặt một viên đá ném xuống dòng sông, mặt nước nổi lên từng tầng gợn sóng lăn tăn, từng vòng từng vòng nổi lên.

Lục Nghị Thần cô chơi vui vẻ nên cũng gia nhập chơi cùng, cầm viên đá nhỏ ném dòng nước, La Tiếu cũng hào hứng, bắt đầu học Lục Nghị Thần chơi tiếp.

La Tiếu phát hiện trò ném đá lên mặt nước cũng cần kỹ thuật, hai chơi vô cùng vui vẻ, mãi đến khi mặt trời ngã về phía tây mới dừng .

Lục Nghị Thần cưng chiều giúp cô vuốt mái tóc rối, lấy miếng ngọc bội từ : "Cái tặng cho em."

La Tiếu miếng ngọc bội trong tay : "Ở ạ?"

Lục Nghị Thần cúi đầu miếng ngọc bội trong tay: "Cái để cho , là do bà ngoại truyền nó cho , bây giờ tặng nó cho em."

La Tiếu : "Miếng ngọc bội thoạt là vật tầm thường, nếu là do để cho , vẫn nên cất giữ để kỷ niệm."

Lục Nghị Thần La Tiếu: "Chính bởi vì là vật tầm thường, nên mới tặng cho em. Đây chính là bảo vật gia truyền truyền từ đời qua đời khác."

 

 

 

 

Loading...