"Sợ cái gì? Một cô bé thì bản lĩnh thông thiên gì chứ? Hơn nữa lúc thứ đưa đến, khác cũng thấy. giáo viên chủ nhiệm của bọn họ khi cô thi xong rời khỏi Cát Thị, sẽ ai tra cứu việc ."
"Sao với mà chịu hiểu nhỉ? Người cũng từng gì với , thể sẽ hủy hoại cả đời đấy."
" quản nhiều như . Ai bảo cô chuyện nên , cô bắt buộc đền bù bằng tiền đồ của ."
La Tiếu lên chuyến tàu xuống phía nam, tìm giường của thu xếp thỏa xong, lúc mới nhớ đến sáng nay gọi điện thoại cho thầy Cát, bên tạm thời vẫn nhận thư thông báo của cô.
Cô nghĩ thể là Cát Thị ở xa, cho nên thư thông báo sẽ đến muộn vài ngày. Đợi qua vài ngày nữa gọi điện là . trong lúc cúp điện thoại, cô thấy thầy Cát : "Sao chứ?"
La Tiếu nghĩ lẽ xảy điều gì bất trắc, đợi khi xuống xe gọi điện cho sư phụ , để ông tìm hỏi thăm giúp, xem xem trúng tuyển ?
Tàu hỏa xình xịch xình xịch chạy về phía , La Tiếu phong cảnh bên ngoài cửa sổ, thầm nghĩ bây giờ Lục Nghị Thần đang ở ?
Sau khi xuống tàu, cô tìm một chỗ gọi điện thoại cho sư phụ : "Alo, sư phụ, con đến ."
"Tiếu Tiếu, con đến ?"
"Vâng, con đến . Sư phụ, con một chuyện nhờ thầy giúp."
"Chuyện gì? Con ."
"Thư thông báo trúng tuyển của con, Cát Thị vẫn nhận thông báo, thầy giúp con điều tra xem chuyện gì xảy nhé."
"Sao chứ? Thầy xem qua danh sách trúng tuyển , đó tên của con mà."
"Sư phụ, chuyện thầy tạm thời đừng tiết lộ ngoài, hết thầy điều tra xem thư thông báo gửi từ bao giờ ."
"Được, chuyện cứ giao cho sư phụ, con xong việc thì sớm về sớm nhé. Nếu xảy vấn đề thì còn xử lý."
"Con sư phụ, chỉ cần thư thông báo gửi thì nghĩa là con trúng tuyển. Vậy cho dù mất là khác chặn thì cũng . Vậy nên sư phụ cũng đừng quá gấp gáp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-689.html.]
"Được, sư phụ , con xong chuyện thì nhớ về sớm."
"Con , sư phụ, chuyện hết thầy đừng với sư nương, con sợ bà tức giận."
La Tiếu dùng hai ngày mới chuẩn xong những thứ cần dùng cho việc kết hôn của ba và những thứ mà nhà nhờ mang hộ, đó gửi về thủ đô.
Xử lý chuyện xong, La Tiếu nếu như thư thông báo thực sự xảy vấn đề thì nhất định về để xử lý. Cho nên cũng chỉ đành chọn những chuyện quan trọng để . Ba ngày mua hai căn nhà ở Quảng Châu, xong thủ tục mới lên tàu rời .
Mấy ngày nay cô còn dành thời gian đến căn cứ rau quả Nhất Phẩm và căn cứ hoa cỏ ở đây một chuyến. Quy mô đều nhỏ, hiện giờ ở đây đều do Trịnh Cường phụ trách, Hà Tử Kiệt phụ trách ở Thâm Quyến.
Lần La Tiếu lên tàu thẳng đến Thượng Hải. Dùng năm ngày để mua ba khu bất động sản, đều là nhà sân vườn riêng. một căn nhà xuống cấp thể ở, cô chuẩn sẽ tu sửa cho thuê .
Chuyện ở bên xong, La Tiếu hề dừng mà lên tàu đến Hàng Châu. Kiếp cô đến Hàng Châu du ngoạn chỉ một , Tây Hồ cơn mưa, bầu khí hiện lên một mùi hương ngọt ngào, mặt hồ tĩnh lặng bao phủ một tầng nước tựa như một chiếc mạng che mặt dịu dàng.
La Tiếu mua hai căn nhà sân ở Hàng Châu. Kiếp cô cũng là miền Bắc, lúc còn nhỏ cũng đến câu tục ngữ ' thiên đường, Tô Hàng', thiên đường đến , đương nhiên cũng tưởng tượng đến Tô Hàng để tìm cảm giác của thiên đường.
Đặc biệt, là một miền Bắc quen gạch xanh ngói đỏ đất vàng, đương nhiên cũng tưởng tượng đến cẩm tú Giang Nam êm dịu tinh tế. Sau khi lớn lên đến Hàng Châu, chỉ riêng mùi hương sức sống tràn ngập khắp thành phố của Hàng Châu cũng đủ để khiến lưu luyến quên lối về.
Ở Hàng Châu, ba bước một cảnh nhỏ năm bước một cảnh lớn tuyệt đối khoa trương. Càng kỳ diệu hơn là nó khiến những khác trong lúc lơ đãng phát hiện những cảnh khác , thật cảm giác như lạc tranh vẽ.
Thư Đê Xuân Vãn, Khúc Viện Phong Hà, Liễu Lãng Văn Oanh, Linh Phong Khống Mai, chỉ những cái tên cũng đủ để sự phong nhà và ý thơ của Hàng Châu. Cộng thêm mỹ vị của Mai Gia Ổ, Long Tĩnh của Hổ Bào Tuyền, gian u nhã điềm tĩnh, luôn khiến lòng bay lên.
Thiên đường chắc cũng chỉ như .