Một tiếng còi vang lên, tàu hoả từ từ tiến ga, Lục Nghị Thần và La Tiếu khỏi trạm liền thấy La Húc Viễn và Tiêu Nhã đang ở cổng đón.
Khuôn mặt La Tiếu lập tức hiện lên ý , đó cô còn cảm thấy hai của thật sự quá , vì mà ngay cả dự án đang nghiên cứu cũng mặc kệ, bây giờ xem chuyện của cô lẽ cũng chỉ là tiện thể.
Chuyện thật đúng là oan uổng cho La Húc Viễn mà, ha ha.
Nếu để cho La Húc Viễn suy nghĩ , thế nào cũng sẽ cho cô em gái sứt đầu mẻ trán.
La Tiếu : "Tại hai đến cùng thế?"
La Húc Viễn thoáng qua Tiêu Nhã bên cạnh: "Anh tình cờ gặp Tiêu Nhã đường đến nhà ga, bảo tới đón , cô bé liền theo đến."
Tiêu Nhã : "Tiếu Tiếu, thật ngờ Tống Văn Bân là loại như , danh tiếng của trường trung học 1 cũng hư. Cậu khi sự việc lộ , nhiều phụ học sinh đều đến trường học yêu cầu xử phạt nặng Tống Văn Bân.
Thậm chí còn đến tận chính quyền và bộ giáo d.ụ.c để yêu cầu họ giải thích, bây giờ chính quyền thành phố coi trọng chuyện , để viện kiểm sát tham gia điều tra.
Hơn nữa đấy, tên Tống Văn Bân hại khác đến mức nào, gia đình cũng chuyện , cho nên hôm nay cha cũng vì chuyện mà đình chỉ."
La Tiếu nhẹ giọng : "Nuông chiều con giống như g.i.ế.c con, tội nghiệp con chính là hại con, lời quả nhiên sai."
Nhớ lúc cha Tống Văn Bân đưa Kiều Dục đến cảm ơn, Tống Văn Bân còn bao biện cho con trai , ngay cả lời xin cũng là của , bây giờ Kiều Ái Hồng đang cảm thấy thế nào.
Bởi vì La Tiếu về thôn Thanh Sơn thủ tục chuyển hộ khẩu, cho nên Tiêu Nhã chỉ vài câu, hẹn bọn họ sáng mai sẽ rời cùng bọn họ.
La Tiếu thấy hai cứ Tiêu Nhã, đến khi cô xa mới thu hồi tầm mắt, lúc cô càng thêm chắc chắn rằng hai thật sự động tâm, hai lạnh lùng rốt cuộc cũng chủ .
Lục Nghị Thần đến chiếc xe Jeep ở bên cạnh, đơn giản vài câu với tài xế, liền rời . Đây là chiếc xe mà tối hôm qua Lục Nghị Thần gọi điện thoại mượn đồng đội.
Ba lên xe, La Húc Ngôn đưa thư thông báo trúng tuyển của La Tiếu cho cô: "Cũng may là chúng đến kịp, nếu chậm thêm nữa sợ là thứ sẽ hủy."
La Húc Viễn : "Phụ của lấy thư thông báo trúng tuyển như em cũng là một nhân vật thế lực ở Cát Thị, nhà họ Tống sợ rằng sẽ trả giá cho sự ngu ngốc của con trai ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-693.html.]
La Tiếu cảnh vật bên ngoài xe, thản nhiên : "Đáng nên như , Tống Văn Bân thể trở thành bộ dáng như bây giờ, cũng là do bọn họ dung túng. Anh cũng hơn hai mươi tuổi mà vẫn còn che chở như đứa trẻ ba tuổi như thế, xảy chuyện là chuyện sớm muộn.
Xe nhanh chóng đến thôn Thanh Sơn, điều mà La Tiếu ngờ tới là thôn thấy cha nhà họ Tống đang canh giữ bên ngoài lữ đoàn.
La Tiếu xuống xe, Kiều Ái Hồng liền lao đến, gì chỉ nắm lấy tay La Tiếu, nhưng Lục Nghị Thần nhanh tay lẹ mắt bảo vệ cô đằng : "Bà gì?"
Kiều Ái Hồng : "Đừng hiểu lầm, đừng hiểu lầm, ác ý, chỉ cầu xin La Tiếu tha thứ cho con trai ."
La Tiếu thật sự nổi bọ dáng vô cùng đáng thương của Kiều Ái Hồng, cô lách qua bà lữ đoàn.
Bí thư chi bộ Cao Giải Phóng thấy La Tiếu tới: "La Tiếu, rốt cuộc xảy chuyện gì ?"
La Tiếu giải thích ngắn gọn vấn đề một lượt, Cao Giải Phóng : "Vậy mà còn mặt mũi đến cầu xin, bọn họ còn là phần tử trí thức nữa chứ, thật nó hổ."
Lời lúc cha của Tống Văn Bân, Tống Chí Hùng đang tới thấy, những lời , mặt của ông đỏ đến mức như thể nhỏ máu, nhưng ông vẫn nhắm mắt tới: "La Tiếu, chú con chắc chắn ghét chúng như , thế nhưng là một cha, chú bất đắc dĩ như , xin con thông cảm và bỏ qua cho."
La Tiếu Tống Chí Hùng: "Chuyện với con thể thông cảm . Chủ bởi vì các là cha của Tống Văn Bân, bảo vệ con trai của liền tổn thương khác. Mặt mũi của các cũng thật lớn."
Nói xong, cô sang Cao Giải Phóng : "Chú Giải Phóng, con trở về chuyển hộ khẩu ạ."
Cao Giải Phóng khinh thường liếc Tống Chí Hùng, xoay lữ đoàn: "Xảy chuyện thì để cha đến lo liệu hậu quả, đứa nhỏ chính vì trưởng thành trong gia đình như mới hại."
Tống Chí Hùng đó, đầu óc ông 'ầm' tiếng, bỗng chốc trở nên trống rỗng.