Tống Chí Hùng ngờ rằng những gì bí thư chi bộ Cao Giải Phóng vặn đ.â.m trúng chỗ đau của ông.
Bởi vì trong nhà chỉ một con trai là Tống Văn Bân, cho nên vợ chồng bọn họ thực sự xem như bảo bối từ nhỏ tới lớn, chỉ sợ uất ức, nhưng ngờ là hại con .
Tống Chí Hùng đột nhiên cảm thấy thật sự quá thất bại, dù cho ông sống đến mấy thì ích gì chứ, bây giờ danh tiếng của con trai ông còn, tiền đồ cũng còn, e rằng bởi vì những chuyện hoang đường mà còn trong tù ở vài năm.
Bọn họ đến đây chỉ để cầu xin La Tiếu tha thứ, để con trai giảm án nhẹ bớt khi kết án, nhưng tại tha thứ cho con trai bọn họ một nữa chứ? Mấy năm vợ chồng bọn họ đến, cũng coi như là cho bọn họ đủ mặt mũi .
Tống Chí Hùng nhắm mắt , rưng rưng hai dòng nước mắt. , dựa mà để khác trả giá cho sự thất bại của vợ chồng bọn họ và lầm của con trai họ chứ, sai chính là sai, xử nhiều xử ít thì khác bao nhiêu chứ.
Thế là ông đến gần vợ vẫn còn đang ở đó ồn ào: "Ái Hồng, chúng trở về thôi."
Kiều Ái Hồng đỏ mắt Tống Chí Hùng, hỏi: "Anh cái gì?"
"Chúng trở về thành phố , chúng cứu nó."
"Không, em nhất định cầu xin La Tiếu tha thứ. Chỉ cần cô buông tha, con trai thể nhận mức án nhẹ hơn. Chúng thể quan tâm . Từ nhỏ đến giờ nó từng như ."
Lúc , dân làng đang xem náo nhiệt mới hiểu hai vợ chồng tới thôn để gì.
Hiện tại trong thôn bởi vì La Tiếu dẫn dắt, nhà nào cũng hơn nhiều so với , ai thấy La Tiếu cũng đều kính nể. Bây giờ mục đích hai tới, bọn họ nào còn vui vẻ nữa chứ.
" nhổ , thứ gì chứ, con của ông là , còn khác thì , còn gương sáng cho khác nữa chứ, quả thực là mất mặt, chuyện gì , trộm cắp, hủy hoại tiền đồ của khác, thật là thiếu đạo đức, còn mặt mũi mà đến đây chặn , thật hổ."
" , nuôi dưỡng con trai trở thành kẻ trộm như cũng thật dễ dàng, vợ chồng hai thật đúng là năng lực."
"Thế mà còn mặt mũi ở đây lóc, cút khỏi đây nhanh lên, đừng bẩn thôn của chúng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-694.html.]
"Làm gì giáo viên nào như chứ, nhân phẩm cũng quá tệ, giáo viên nào mà mong học sinh lên chứ, còn dạng giáo viên những việc xa như nữa , thật đúng là rừng lớn thì loại chim chóc nào cũng ."
"Nuôi dạy là của cha. Chắc hai cha dạy dỗ con tử tế."
"Chuyện đó còn cần nữa , đây là đến xử lý hậu quả , nếu thì con trai của bọn họ thể quan tâm gì mà hành vi của một kẻ tiểu nhân như chứ."
Tống Chí Hùng thực sự thể ở nữa, ông lôi kéo vợ rời , nhưng Kiều Ái Hồng cố gắng giãy giụa cầu xin La Tiếu tha thứ.
La Tiếu nhanh chóng cầm lấy giấy chứng nhận , đó cũng từng Kiều Ái Hồng, trực tiếp Lục Nghị Thần che chở lên xe.
Lúc Kiều Ái Hồng cũng còn quậy nữa, bà thúc giục chồng nhanh chóng lái xe đuổi theo La Tiếu, Tống Chí Hùng thấy bộ dáng nổi điên của vợ , còn cách nào khác đành lái xe đuổi theo.
La Tiếu cảm thấy những như thật đáng thương, bọn họ sợ là căn bản nhận sai lầm của bản , chỉ mù quáng bảo vệ con trai của .
Người như Tống Văn Bân chỉ sợ là khiếm khuyết về nhân cách, nếu thì là vấn đề về thần kinh, nếu thì cũng sẽ thủ đoạn như .
Lục Nghị Thần lái xe đến công xã, các đồng chí ở đồn cảnh sát bọn họ đều quen , nên nhanh chóng thành xong thủ tục chuyển hộ khẩu.
La Tiếu liền thấy Kiều Ái Hồng đang canh giữ ở bên ngoài, trong lòng cô cực kỳ thoải mái, càng thêm chán ghét loại dây dưa ngoan cố bướng bỉnh như . Vì suy nghĩ cho con trai của , liền buộc khác thỏa hiệp.
La Tiếu để ý đến bà , cô thẳng ngoài, Kiều Ái Hồng đuổi sát theo : "La Tiếu, xem như sự đau xót con trai của dì, cầu xin con tha thứ cho con trai của dì ?"
La Tiếu dừng bước: "Ta sự đau xót con trai của dì, dì cảm thấy như chút ép buộc khác , con trai của dì ngày hôm nay thể kể đến công lao của vợ chồng hai . Cầu xin khác bằng thôi ."
Kiều Ái Hồng ngờ La Tiếu vững tâm như , bà : "Nhà chúng một dòng độc đinh, nếu nó mệnh hệ gì, con xem chúng sống thế nào đây, tại con cứ lòng sắt đá như chứ, thể thông cảm cho tấm lòng cha của chúng một chút ."
La Tiếu chọc giận quá đến mức bật : "Tại thông cảm cho tấm lòng cha của các , chỉ suýt chút nữa hủy hoại tiền đồ của , là một nhân phẩm thấp kém, phẩm hạnh đoan chính, xứng đáng gương sáng cho khác."