Lục Nghị Thần là ai, thể cảm nhận Tiền Thải Hồng bằng ánh mắt khác thường, sớm chỉnh đốn phụ nữ ghê tởm .
Lục Nghị Thần chuyện khác đều dễ dàng tha thứ nhưng mấy thứ tạp niệm linh tinh cho cô hy vọng đỡ gây nên những phiền toái cần thiết cho , vì thế La Tiếu: "Em ăn cơm , ngoài một lát sẽ về ngay lập tức."
La Tiếu về phía Lục Nghị Thần: "Ăn sáng , ăn xong nếu một lát sẽ nguội mất."
Lục Nghị Thần La Tiếu nghĩ cũng đúng: "Được, ăn sáng với em ."
La Tiếu nhẹ giọng hỏi: "Vừa cô gái là nhà ai?"
Lục Nghị Thần múc một chén cháo: "Là cháu gái vợ của trưởng ban đăng ký hộ khẩu Tạ Trường Chinh."
La Tiếu quyệt miệng : "Bị như chòng chọc, còn ở gần như thật sự cho thoải mái."
Lục Nghị Thần cưng chiều La Tiếu, đưa tay vén tóc tai cho cô: "Yên tâm , sẽ xử lý sẽ để cho cô phiền tới em, đó cô gì cũng khó mà gì , nhưng hôm nay cô tới đây cũng thể xảy nữa sẽ tiếp tục cho cô cơ hội."
Hai ăn cơm Lục Nghị Thần cầm bát dọn phòng bếp rửa, về phòng La Tiếu nghiêm chỉnh ở đó: "Lên giường ngủ tiếp chờ em nghỉ ngơi sẽ đón Thạch Đầu đến đây, ngoan!"
Dàn xếp cho La Tiếu xong Lục Nghị Thần ngoài khu biệt viện trực tiếp tới cục, hôm nay Tạ Trường Chinh trực ban thẳng tới văn phòng ông .
Nhẹ gõ cửa phòng việc bên trong truyền : "Mời ."
Lục Nghị thần thẳng .
Tạ Trường Chinh thấy Lục Nghị Thần nhanh chóng dậy: "Phó cục trưởng Lục, hôm nay nghỉ mà đến đây?"
Lục Nghị Thần cũng vòng vo mà thẳng: "Trưởng ban Tạ, là tính tình thẳng thắn ông cũng , cho nên sẽ vòng vo phiền ông về nhà với cháu gái ông một tiếng, tới chuyện khiến chán ghét.
Chuyện đính hôn cả cục ai cũng cho dù đính hôn, cũng để ý cô nếu còn quấy rầy cuộc sống của , chọc cho vị hôn thê của vui đừng trách khách sáo."
Tạ Trường Chinh ngu ngốc tuy rằng ông cháu gái vợ rốt cuộc gì nhưng chắc chắn trêu chọc , vì thế : "Phó cục trưởng Lục, Thải Hồng gì ?"
Lục Nghị Thần : "Làm gì ông về hỏi cô , nếu với ông chúng là đồng nghiệp ồn ào để hổ."
Nói hết lời Lục Nghị Thần chào tạm biệt xoay rời khỏi văn phòng trưởng ban Tạ.
Tạ Trường Chinh nghĩ đến Tiền Thải Hồng cháu gái của vợ cũng nhức đầu, một cô gái lớn lên cũng đầu óc đến đây mấy thắng cũng sẽ , chính ông dượng cũng thể đuổi .
Sợ gây chuyện vì thế chào hỏi trực ban ở bên cạnh về khu nhà biệt viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-721.html.]
Vào cửa Tiền Tú Nga hỏi: "Ông trực ban , về?"
Tạ TRường Chinh cửa: "Thải Hồng ?"
"Trong phòng ông tìm con bé gì?"
"Bà theo , chuyện với nó."
Tiền Tú Nga lau tay theo chồng nhà, vẻ mặt tươi : "Có việc gì , còn thần thần bí bí thế."
Tạ Trường Chinh thời gian đùa với bà : "Hôm nay Thải Hồng sang nhà phó cục trưởng Lục ở cách vách ?"
" , Thải Hồng với xảy chuyện gì ?"
"Vừa phó cục trưởng Lục tới văn phòng tìm , cần để Thải Hồng tới quấy rầy cuộc sống của , còn về nếu còn chuyện tự gánh lấy hậu quả."
"Đứa nhỏ nhiều cho nó , phó cục trưởng Lục đính hôn đừng suy nghĩ viển vông, liếc mắt thấy liền gây chuyện."
"Thời gian con bé tới đây cũng lâu, nếu đưa con bé về nếu gây chuyện gì chúng gặp khác?"
"Được, thật sự ngày mai đưa con bé về thật sự xảy chuyện gì chúng quả thật cũng còn mặt mũi nào , cũng dễ dàng giải thích với bên nhà đẻ."
Hai chuyện Tiền Thải Hồng vặn ở ngoài cửa xoay trở về phòng của cô và em họ.
Nghĩ bác và dượng hai chuyện ở trong lòng tính toán bản nên gì đây, cô tuyệt đối sẽ thể cứ như về nhà, bản chính là với nhóm bạn sẽ gả đến Bắc Kinh, nếu cô về như sẽ thật mất mặt.
Tạ Trường Chinh vợ cũng đồng ý : "Được, bà để ý con bé nhiều hơn đừng để cho con bé gây chuyện gì ."
Tiền Tú Nga gật đầu đưa Tạ Trường Chinh sân cau mày thoáng qua cháu gái ở trong phòng, nghĩ thầm bản rời tay liền gây chuyện đứa nhỏ thật sự bớt lo .
Vốn định hỏi cháu gái rốt cuộc gì thể tưởng tượng cháu gái dù cũng là một cô gái lớn, ngày mai sẽ đưa con bé về vẫn là vạch trần coi như là nhất tránh cho cháu gái hổ.