Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 742

Cập nhật lúc: 2025-11-17 01:09:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai trong nhà chuyện, La Tiếu thấy cháu trai và cháu gái đang còn quấn tã, bộ dáng hiện tại của hai đứa nhỏ đang ngủ say, La Tiếu kìm lòng vươn tay xoa bóp bàn tay nhỏ của hai bé.

Sau khi trò chuyện cùng chị họ Giai Lâm vài câu, thấy cô buồn ngủ, mới lên tiếng: "Chị Giai Lâm, chị ngủ một lát , em đây."

Tống Thi Nhã cầm bình giữ nhiệt đựng canh cá cùng móng heo : "Cũng may ngày nay là quá nóng, một chút nữa thể hâm cho chị Giai Lâm của cháu uống một chút."

La Tiếu về phía bình giữ nhiệt đựng canh: "Bác cả, còn dư một chút chờ rể trở về, hâm chia uống ạ, mấy ngày nay hai cũng khổ cực , cũng cần bồi bổ."

rể Trịnh Trí Viễn chợ mua thức ăn, khẳng định cũng là mua nguyên liệu để thúc sữa .

Tống Thi Nhã : "Thức ăn thúc sữa đều là đồ , thể lãng phí."

La Tiếu mang theo hai cái bình giữ nhiệt bước khỏi cửa nhà họ Trịnh, nhưng bao xa thì : "Lần nhà họ Trình cùng nhà họ Thái nhức đầu ."

"Cái thể trách ai đây, ai bảo bọn họ giáo d.ụ.c con gái cho , dẫn đến xuất hiện chuyện lớn như , hiện tại chia nhà, thể ăn đồ mà nhà vợ của ba đưa đến, cũng hướng bọn họ ."

"Nếu là nhà vợ của Trí Viễn mỗi ngày đều qua tặng đồ, thì nhà họ Trình cùng nhà họ Thái mỗi ngày ầm ĩ như ."

La Tiếu thuận theo phương hướng của bọn họ , thì thấy hai nhà cách đó xa đều đang trình diễn cảnh lóc t.h.ả.m thương: " uống canh cá, uống canh móng heo, nếu các cho , chính là thương ."

La Tiếu xem bên , lắc đầu rời , bọn họ dạy dỗ con gái kém chút nữa hại , hiện tại chút trừng phạt cũng là nên hưởng.

La Tiếu tới xưởng may chúc gia viện, chuẩn đưa cơm trưa cho Lục Nghị Thần, tìm cái chỗ khuất, đặt chiếc làn giữ nhiệt dùng để đựng thức ăn cầm tay xuống đất, tự lấy thức ăn chuẩn xong đó bỏ .

Lúc sắp đến nơi, gặp Cảnh Yến Thu ở ven đường: "Tại ở chỗ ?"

"Thủ tục xuất ngoại của còn thiếu một vài thứ, tới đó xử lý một chút."

"Ăn tết cũng luân phiên nghỉ ngơi chứ, xong ?"

"Ông của cho tìm, xong ."

"Khi nào thì ?"

"Mùng sáu."

"Đi nước ngoài, nhất định tự chăm sóc bản thật ."

Cảnh Yến Thu đột nhiên : "La Tiếu, thể tới tiễn ?"

"Đương nhiên , chúng là bạn bè mà."

Cảnh Yến Thu tạm biệt La Tiếu, rời .

La Tiếu thấy cô xa, lúc mới tiến cục công an.

Cô quen đường dễ dàng tìm tới phòng việc của Lục Nghị Thần, thấy bên trong còn , thế là cô chuẩn đợi ở ghế hành lang, chờ bọn họ chuyện xong rời thì .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-742.html.]

Chỉ là Lục Nghị Thần thấy cô, dậy : "Tiếu Tiếu, ."

"Mọi cứ chuyện xong , em chờ ở ngoài."

"Chúng xong, bọn họ lập tức rời bây giờ."

Hai vị công an vặn từ bên trong : "Chị dâu, , chuyện của chúng xong ."

Một tiếng chị dâu khiến cho La Tiếu lập tức đỏ mặt.

Cô chút ngượng ngùng gật đầu nhẹ với bọn họ, lúc mới tiến phòng việc của Lục Nghị Thần.

Hai thấy tay của La Tiếu cầm theo đồ ăn, nào dám ở nơi , tranh thủ thời gian vội vàng rút lui.

Lục Nghị Thần nhận lấy đồ tay La Tiếu: "Làm mang nhiều như ?"

"Đương nhiên là cùng ăn một bữa."

"Anh ngửi thấy mùi cá kho."

"Thật sự là cái mũi của một chú ch.ó mà."

"Bị đoán đúng ."

La Tiếu cầm hộp cơm mở , đó lấy đồ ăn từ trong làn giữ nhiệt : "Thế nào, thơm ."

"Cảm ơn, em thật ."

Hai đang ăn, tiến đến cầm theo tư liệu, thấy đồ ăn bàn đồ ăn với sủi cảo thì hâm mộ: "Cục phó Lục, đây quả là hạnh phúc."

La Tiếu chút hổ, mở miệng : "Nếu thì xuống cùng ăn một chút , chuẩn ít nha."

Người còn mở miệng, Lục Nghị Thần lên tiếng : "Cậu còn việc, thời gian ở ."

Người tiếp nhận tư liệu mà Lục Nghị Thần đưa tới, ngượng ngùng : ", đúng, đúng , còn chuyện , quấy rầy hai nữa."

Nói xong chạy nhanh như làn khói.

Thực sự thể ở nơi đó, mùi thức ăn thơm ngon thật sự là tra tấn , nếu còn ở thêm nữa, chỉ sợ bụng của chính sẽ đấu tranh đảo chính mất.

Anh thực sự để ăn cơm cùng nhưng cục phó Lục khẳng định thể dễ tha cho , vẫn là thức thời tranh thủ thời gian chuồn lẹ thôi.

 

 

 

 

Loading...