Các học sinh khác đợi tuyên dương sự kiện ngày hôm nay, nhà trường tập hợp khẩn cấp, thông báo với bọn họ rằng sự kiện ngày hôm nay sẽ tuyên dương công khai bên ngoài, nhưng trường học đề cao biểu hiện của bọn họ, cũng tỏ ý sẽ ban thưởng để cổ vũ.
Về đến nhà, bác gái họ Dung thấy bộ dáng mệt mỏi của La Tiếu, liền mấy ngày nay cô ở bên ngoài nhất định mệt đến kiệt sức, vội vàng kêu ông nhà nấu nước, đó với La Tiếu: "Con trở về phòng nghỉ ngơi , sẽ nước ngay, bác cho con bát mì lót , buổi tối bác sẽ đồ ăn cho con tẩm bổ."
La Tiếu ngâm nước tắm, ăn bát mì thịt băm do bác gái họ Dung chuẩn xuống ngủ , giấc ngủ kéo dài đến khi mặt trời lên cao ngày hôm .
Hôm qua, khi bác gái họ Dung cơm tối xong, thấy cô đang ngủ ngon, bà cũng đành lòng gọi cô dậy, bà đem thức ăn hâm nóng , sợ lúc cô tỉnh ăn, kết quả đợi liền đợi hết một đêm.
Sau khi tỉnh La Tiếu vẫn còn chút choáng váng, bây giờ đang là tình huống gì , trời vẫn còn sáng.
Bác gái họ Dung gõ cửa : "Trước tiên dậy ăn cơm . Tối hôm qua ăn chắc con đói ."
Lúc La Tiếu mới nhận mà ngủ một giấc từ trưa đến sáng hôm , cô kéo chăn bông lên che mặt : "Con mà hôm nay trời vẫn còn tối, kết quả là ngày hôm ."
Khuôn mặt bác gái họ Dung đầy ý cô: "Bác món mì hoành thánh mà con yêu thích nhất đấy. , lát nữa tiên con gọi cho đứa nhỏ Nghị Thần đó , tối hôm qua nó gọi điện đến con vẫn đang ngủ thì để cho bác gọi con dậy."
Ăn cơm xong, La Tiếu gọi điện cho Lục Nghị Thần, kết quả mặt ở địa điểm chỉ huy, vì La Tiếu đành nhắn cho cúp máy.
Mấy ngày nay bác trai họ Dung vẫn luôn bận rộn với rau và hoa quả trong nhà kính. La Tiếu đang cầm một cái rổ hái một ít dâu tây từ nhà kính trong phòng bếp, liền thấy Lữ Vinh Vinh, con dâu thứ hai của nhà họ Trình ở kế bên đến.
La Tiếu rửa sạch dâu tây đặt lên đĩa, Lữ Vinh Vinh đúng lúc theo bác gái họ Dung phòng bếp: "Ơ kìa, hôm nay La Tiếu ở nhà hả."
La Tiếu quen với Lữ Vinh Vinh , cô gật đầu : "Vâng, hôm nay nghỉ ngơi."
Lữ Vinh Vinh đĩa dâu tây mà La Tiếu đang cầm, khẽ ho nhẹ một tiếng: "Cũng là chuyện gì đang xảy , nhà kính của chị cũng xây dựng giống như nhà của em, bác trai họ Dung còn qua giúp chị qua, nhưng rau quả và dâu tây bên trong nhà kính vẫn cách nào so với của nhà em."
La Tiếu : "Cái chị hỏi am hiểu, em cũng rõ lắm."
Lữ Vinh Vinh khẽ liếc mắt thoáng qua dâu tây tay La Tiếu: "Tiếu Tiếu , chị thể thương lượng với em một chuyện ?"
La Tiếu dừng : "Chuyện gì ?"
Lữ Vinh Vinh : "Rau trong căn nhà kính của chị chỉ mọc cây con, phát triển. Dâu tây cũng chỉ nở hoa, quả thì rụng. Chị nguyên nhân tại ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-801.html.]
La Tiếu : "Chị dâu nhà họ Trình , chị chuyện hồi lâu cũng rốt cuộc là chuyện gì, em chút bối rối ."
Bác gái họ Dung thấy La Tiếu thể xử lý nên bà cũng can thiệp , cô con dâu thứ hai của nhà họ Trình cũng đang ý đồ gì đây.
Lữ Vinh Vinh , "Rau và dâu tây trong nhà kính của chị phát triển, vì chị nghĩ đó thể là do cây con. Em thể cho chị nhổ một ít cây con trong nhà kính ở sân của em ."
La Tiếu cầm lấy một quả dâu tây, mở miệng chậm rãi : "Bây giờ cũng qua mấy tháng , nhà kính ở sân của em đều trồng xong hết , đưa cây con cho chị, chẳng đất của bên em sẽ trống ."
Lữ Vinh Vinh chút ngượng ngùng : "Em để bác trai họ Dung trồng thêm mấy cây con nữa là ."
La Tiếu ghét loại suy nghĩ lam tham mà còn cây ngay sợ c.h.ế.t nhất: "Tại em để cho bác trai họ Dung trồng cây con một nữa chứ?"
Lữ Vinh Vinh khẽ nâng giọng lên : "Chúng là hàng xóm mà, là nên giúp đỡ lẫn ?"
La Tiếu khẽ nở nụ : "Vậy chị giúp gì cho hàng xóm của chị?"
Lữ Vinh Vinh chút ngượng ngùng : "Đó là do cần đến chị ?"
La Tiếu nghĩ rằng những khác ở nhà họ Trình bên cạnh cũng coi như , cho nên : "Vậy chị mang hạt giống đến đây , em sẽ nhờ bác trai họ Dung trồng thành một ít cây con giúp chị."
Lữ Vinh Vinh lập tức ngây ngẩn cả : "Trong nhà chị hạt giống."
La Tiếu : "Vậy thì cũng còn cách nào khác, chị hạt giống, cũng thể để cho bác trai họ Dung mua cho chị , ai trong thành phố chỗ nào mới bán chứ."
Hạt giống rau củ và hoa quả trồng ở sân của cô đều là do chính cô tự cung cấp, hiện giờ cũng là trong tay cô hạt giống, chỉ là cô để cho mặt cảm thấy chuyện gì cũng là đương nhiên.