Thái Phong ngẩng đầu, hai mắt lấp lánh: "Được ạ?"
La Tiếu gật đầu: "Tất nhiên ."
Thái Phong cẩn thận đưa tay sờ sờ bụng La Tiếu: "Thím ơi, trong bụng là em trai em gái thế ạ?"
La Tiếu sờ đầu Thái Phong : "Cái khó lắm, thể một em trai hoặc một em gái, cũng thể là hai em trai hoặc hai em gái, Thái Phong đều sẽ bảo vệ chúng đúng ?"
Nghe , Bách Thái Phong đột nhiên cảm thấy trách nhiệm, sức gật đầu : "Vâng, cháu sẽ đối với em trai, em gái, bảo vệ chúng nữa."
Thạch Đầu lúc : "Còn em nữa, đây là cháu ngoại em, đợi chúng lớn hơn chút, em sẽ đưa chúng chơi."
Cố Thiến Như đùa: "Được , lời của mấy đứa là , mấy đứa đừng chê bé con phiền."
Lục Nghị Thần liền thấy Thạch Đầu và Thái Phong đang đặt tay lên bụng vợ , bước nhanh đến tách hai đứa trẻ : "Đã bao lâu , mau xuống nghỉ ngơi."
Cố Thiến Như bĩu môi, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Thật cẩn thận quá."
Ban đầu Thạch Đầu và Thái Phong ở đến chiều mai mới về, đến cặp sách cũng mang theo luôn , nhưng Lục Nghị Thần cho.
Hôm Lục Nghị Thần thức dậy, nhỏ với La Tiếu bên cạnh: "Tiếu bảo, hôm nay nghỉ ngơi , em ngủ nhiều chút."
Ra sân với bác gái Dung: "Bác ơi, mấy ngày Tiếu Tiếu ăn súp thịt cừu, sáng nay bác đừng mất công nữa, bác lấy cho cháu cái nồi to, chúng cùng ăn súp thịt cừu, bên đó bánh mì, lát cháu qua lấy."
Bác gái Dung : "Nhà cái gì cũng , bác nấu cơm mất sức tí nào, cháu mang về một phần cho Tiếu Tiếu là ."
Lục Nghị Thần bác , phòng bếp lấy một cái chậu tráng men lớn: "Lát nữa cháu về, chúng cùng ăn, còn nữa là lãng phí đó."
Đợi La Tiếu tỉnh , Lục Nghị Thần về đến nơi, bước phòng định gọi cô dậy: "Tiếu Bảo, dậy thôi."
Anh , La Tiếu liền : "Anh mua súp thịt cừu ?"
Lục Nghị Thần nhéo mũi La Tiếu: "Sắp đuổi kịp mũi ch.ó , mau dậy thôi, em ăn súp thịt cừu , mua về , để thêm nữa là nguội đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-901.html.]
La Tiếu vươn eo: "Anh dậy lúc mấy giờ xếp hàng ."
Nói xong còn vươn tay sờ đầu , Lục Nghị Thần bế cô lên, : "Chỉ cần em ăn, sợ gì xếp hàng?"
La Tiếu dựa vòng tay của Lục Nghị Thần: "Cảm ơn, Thần."
Lục Nghị Thần hôn lên trán La Tiếu: "Đây là điều nên , còn khách sáo với nữa."
Đợi hai rửa mặt xong đến sân , bác gái Dung giờ mới bắt đầu múc bát, bác sợ múc sớm sẽ nhanh nguội.
Thời gian cứ thế trôi qua từng ngày, hai cổng tiểu khu luôn đến, nhà họ La thì cũng là nhà họ Viên, nếu thì cũng là sư phụ sư mẫu, kể từ khi trời lạnh hơn, đều cho cô ngoài nữa, đều là họ tới thăm cô.
Bây giờ bụng còn nhỏ nữa, mỗi lên lớp tan học đều là Lục Nghị Thần đưa đón, bây giờ buổi trưa cũng về nhà ăn cơm, đều là bác trai Dung, bác gái Dung mang đến trường.
Các đàn chị, đàn em xung quanh đều hâm mộ cô, còn chọc cô.
hết cách, Lục Nghị Thần sợ cô bụng to dễ gặp chuyện đường, nên buổi trưa cho cô chạy tới chạy lui, thời gian thì sẽ qua đưa cơm, nhưng phần lớn đều là bác trai và bác gái họ Dung.
Trước năm mới, dự án nghiên cứu của La Tiếu tạo bước đột phá mới, đồng thời 2 bài luận văn học thuật đăng tải, giành nhiều phản ứng và tiếng vang lớn.
Đến cuối năm, gần như bộ khóa học thạc sĩ chuyên ngành và bài cơ sở gần như thành kỳ thi , đây đúng là kỳ tích trong mắt khác, nhưng cô nghĩ thai song sinh khả năng sẽ sinh non, nên cô chỉ đành nhanh chóng thành việc học, thế mới thời gian nghỉ ngơi sớm.
Dự án do giáo sư Thường nghiên cứu cũng tiến triển nhỏ, chắc là sang năm mới sẽ kết quả, báo cáo của giáo sư Thường cũng sẽ tên của La Tiếu và những thành viên khác, chỉ là tên của La Tiếu luôn xếp thứ 2.
Những trong nhóm dự án ai hâm mộ cô, nhưng cống hiến lớn, nhiều liệu đều lấy từ chỗ cô, chỉ thể hâm mộ, ai bảo cô thiên phú đặc biệt trong y khoa chứ.