Trước khi qua năm mới mấy ngày, La Tiếu cuối cùng cũng cần đến trường nữa, lúc bụng cô cũng to đến mức dọa luôn , cô bắt đầu cố gắng ăn quá nhiều mà vẫn đảm bảo dinh dưỡng.
Hôm đó Lục Nghị Thần bàn với La Tiếu: "Tiếu bảo, em cũng nghỉ , đưa em về nhà ông ngoại ở , thím Đường và dì nhỏ, chắc chắn thể chăm sóc em thật .
Sắp đến Tết , mấy ngày nay cục của họ nhiều việc, quan trọng là dì nhỏ gọi điện mấy , bảo bọn họ nghỉ thì về đó ở, trong nhà đông chắc chắn chăm sóc ."
Bởi vì La Tiếu vẫn còn việc xử lý xong, nghĩ một chút: "Vậy chiều mai về, em vẫn còn vài việc xử lý xong, về nhà ông ngoại cũng tiện lắm."
Lục Nghị Thần gật đầu: "Được, em."
La Tiếu quản lý các bộ phận hôm nay sẽ gọi đến thủ đô buổi trưa, thế nên cô gọi cho Hứa Thế Phàm, để chị em họ qua đây một chuyến, tiện bảo họ đặt một phòng bao ở Cẩm Nguyên, tối nay mời từ xa đến dùng cơm.
Năm nay hoạt động của các cơ sở đều khá , thật sự đạt hiệu quả tuần , rau củ trái cây chất lượng , mấy loại rau củ quả kém chất lượng đều nhập cho gia súc gia cầm, mà các loại phế thải từ gia súc gia cầm lên men xong dùng để tưới cho rau củ quả.
Bởi vì chất lượng cao, cho dù là khu vực nào cũng đều cung đủ cầu, thêm mấy lúc xử lý một vấn đề, đều phía Nhất Phẩm bảo vệ, thế nên đó ai dám đến loạn.
Không chép mẫu của họ, nhưng những loại củ quả mà họ trồng, chất lượng thể đ.á.n.h đồng như củ quả mà Nhất Phẩm trồng , khác gì mấy loại mà những trang trại bình thường trồng, cũng nghĩa là nơi nào càng lớn thì lượng càng nhiều.
chất lượng và hương vị đảm bảo nên bán giá, thêm dịch sâu bệnh, thiệt hại nhỏ, kể gia súc gia cầm, tiêu chuẩn vệ sinh của Nhất Phẩm, thịt quá nhiều, thêm việc chăm sóc dễ xảy bệnh dịch, tổn thất càng lớn.
Vì thế những bắt chước theo đều thua lỗ, ai dám thách đấu Nhất Phẩm nữa.
Lúc Hứa Thế Phàm và Hứa Ngọc Thanh qua đây, trong tay còn cầm sổ tổng hợp của nửa năm qua, La Tiếu lướt qua, thấy vấn đề gì mới : "Sau Tết, đến thương nghiệp mua một tầng việc, nếu một tầng bán, thì mua luôn một tòa, sẽ dùng đến."
Hứa Thế Phàm đáp: "Được, sẽ đích xử lý việc , tin gì sẽ báo cô."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-902.html.]
Hứa Ngọc Thanh giờ mới hỏi: "Lúc chuyện quyên góp cho trường học, ngân sách cho năm bao nhiêu, để qua Tết bọn chị còn sắp xếp."
La Tiếu cầm sổ sách, xem qua lợi nhuận: "Ngân sách năm dự kiến là 10 vạn, chất lượng đảm bảo, đến lúc đó em cử thêm chuyên gia đến nghiệm thu, nếu đạt tiêu chuẩn, hai chịu trách nhiệm , em hy vọng là tiền chị quyên góp xây trường gặp vấn đề."
Hứa Thế Phàm : "Cái cô yên tâm, đợi về sẽ cho giải quyết, kiểm tra lẫn ."
Hứa Thế Phàm nghĩ: "Vậy hỗ trợ học sinh nghèo, các trường quyên góp ngoại lệ cho thêm ?"
La Tiếu nghĩ : "Nhà trường mỗi năm tặng thêm 10 suất, ưu tiên những em gia đình khó khăn về tài chính, học lực xuất sắc, hai cử kiểm tra thực tế , để các em thật sự khó khăn trong việc học nhận, nếu gặp trường hợp đặc biệt thì hai thương lượng là ."
Hứa Thế Phàm gật đầu: "Được, nhất định bảo họ kiểm định chặt chẽ."
Ba thêm một chuyện, thấy sắp đến giờ mới ngoài, gọi xe đến Cẩm Nguyên.
Hiện giờ những phụ trách các cơ sở của Nhất Phẩm củ quả đều nắm giữ cổ phần, họ đều khăng khăng một mực theo La Tiếu, ai lôi kéo họ.
Tiền lương của những đó bằng La Tiếu , họ nếu rời khỏi Nhất Phẩm củ quả thì họ chẳng là gì cả, lúc họ ký hợp đồng cổ phần, liền hiểu thể đổi nghề, nhưng một khi rời thì chẳng khác gì tự vứt bỏ cổ phần.
Những năm gần đây họ cũng hiểu, những hạt giống một khi rời khỏi trụ sở, họ sợ là khác gì những bắt chước bên ngoài, gốc rễ của trụ sở Nhất Phẩm chính là hạt giống.