La Tiếu nghĩ đến hình ảnh nguyên chủ cùng ông cụ Viên lúc ở nông trường, đột nhiên chút xúc động: "Ông nội Viên, mấy ngày nữa cháu sẽ dẫn Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt sang thăm ông, chắc chắn."
"Ai, mới chứ, ông chờ đám các cháu, khi nào cháu qua đây thì nhất định sớm cho ông , để ông bảo phòng bếp chuẩn thức ăn cho hai cô nhóc ."
"Được ạ, ông nội Viên, cháu sẽ gọi điện thoại cho ông."
"Được, , , Gia Ninh xuống , hai cháu từ từ chuyện."
"Tiếu Tiếu, gọi điện thoại tới đây?"
"Bây giờ em hỏi chị, chị với kết thúc ? Em sự thật."
"Chị đề nghị chia tay, nhưng đồng ý, là sẽ xử lý ."
"Vậy ý của chị thì , là kiên định chia tay, là cứ vương vấn dứt , nếu như kiên định chia tay thì lưu loát một chút, nếu như như mà chị vẫn còn vấn vương dứt với , em sẽ tuyệt đối quan tâm đến chuyện của hai nữa."
"Không , chị suy nghĩ thông suốt , hơn nữa còn xin đến chi bộ việc, qua năm mới sẽ ."
"Chị chắc chắn ?"
"Chắc chắn, chắc chắn một trăm phần trăm, đối xử với chị như , thì chị còn gì để lưu luyến chứ."
"Vậy , bây giờ em với chị, em ở quán lẩu bên đường Hoa Viên thấy đang ăn lẩu với một cô gái, hơn nữa tư thế cũng bình thường, nếu như chị chắc chắn kiên quyết chia tay , em sẽ khách khí nữa."
"Không cần khách khí, một chút cũng cần lưu tình, cần cố kỵ chị mà để tâm đến ."
"Được, lời của chị thì em yên tâm , em căm ghét nhất là loại đàn ông cặn bã."
"Nếu như chị thật sự buông tay, bằng đến đây chấm dứt , tiện thể gọi trong nhà và nhà họ Chung đến, để tránh phiền toái ."
"Được, đến lúc quyết đoán , cũng thể đón một năm mới ."
"Mọi cần gấp gáp, em sẽ để cho một mực chờ ở đây."
Cúp điện thoại, La Tiếu trực tiếp về phía bàn của Chung Chiêu Vĩ.
Lục Nghị Thần một tiếng, theo phía hộ tống.
Sau khi La Tiếu đến gần, từ cao xuống Chung Chiêu Vĩ: "Thật trùng hợp, nghĩ tới sẽ đụng ở nơi ."
Đầu óc Chung Chiêu Vĩ ong ong một tiếng, nghĩ thầm 'xong '.
La Tiếu chuyện: "Sao , ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-929.html.]
Chung Chiêu Vĩ vội vàng lên: "Làm gì chuyện đó, cô là ân nhân của nhà họ Chung chúng , thể , hai cũng đến đây ăn cơm ?"
"Anh hỏi như thế , tới đây ăn cơm, lẽ nào còn thể gì khác ?"
"Hay là xuống cùng ăn một chút ."
"Sao , định giới thiệu cho ?"
Chung Chiêu Vĩ hiện tại c.h.ế.t cũng đều , hôm nay chọn ở đây cơ chứ: "Đây là đồng nghiệp của , Trâu Lệ Na."
"Bây giờ đồng nghiệp ăn một bữa cơm cũng mật như ? Đơn vị của các đều như hả, đúng , đến từ đơn vị nào, ở đơn vị các thật sự là đủ cởi mở."
Lúc , bên cạnh bắt đầu chú ý đến động tĩnh bên .
Trên trán Chung Chiêu Vĩ đầy mồ hôi: "La Tiếu, xuống , đừng nữa."
La Tiếu cũng khách khí, trực tiếp kéo ghế xuống, ý bảo Lục Nghị Thần bên cạnh.
Tầm mắt La Tiếu rơi cô gái : "Cô tên là Trâu Lệ Na, cô yêu ?"
Trâu Lệ Na buông đôi đũa trong tay xuống: "Người yêu của , yêu của là ?"
La Tiếu về phía Chung Chiêu Vĩ ở một bên: "Đây là tình huống gì, đây là đồng nghiệp của ? Sao bây giờ thành yêu ?"
Chung Chiêu Vĩ vội vàng kéo Trâu Lệ Na: "Đừng náo loạn nữa, chuyện gì về ."
La Tiếu lập tức nở nụ : "Sao , còn thể mặt khác, nhất định chuyện thể chấp nhận ."
Trâu Lệ Na cũng nổi giận: "Cô là ai, rảnh rỗi tới đây quản chuyện của chúng ?"
La Tiếu nhàn nhã tự đắc vươn tay, đùa nghịch bàn tay trắng như ngọc của : "Không mới , là ân nhân của nhà , nghĩ là như , nhưng hiện tại cảm thấy chính là ân nhân của nhà họ Chung."
Ngẩng đầu về phía Chung Chiêu Vĩ: "Anh hiểu ý lời của ?"
Chung Chiêu Vĩ thể hiểu, thể chữa bệnh cho ông nội đó là nể tình ông cụ nhà họ Viên, coi là ân nhân của nhà họ Chung, đó là nể mặt Viên Gia Ninh, nhưng hiện tại phản bội Viên Gia Ninh, thì còn nể mặt mũi gì hết, hiện tại cô chính là ân nhân của nhà họ Chung.