Vào buổi chiều, La Tiếu gặp đồng chí nghỉ hưu ở Viện thiết kế sân vườn, Hồ Đông Hùng đưa tới: "Giám đốc La, đây là ông Hoàng Chí Văn, ông vốn công việc thiết kế sân vườn."
La Tiếu mỉm đưa tay : "Xin chào, ông Hoàng."
Hoàng Chí Văn ngờ Nhất Phẩm là một cô bé: "Xin chào, giám đốc La."
La Tiếu : "Gọi là Tiểu La là , mời ."
Sau khi hàn huyên, ba nhanh chóng đến vấn đề chính. Hoàng Chí Văn lấy bản thiết kế mà ông vẽ đó , còn La Tiếu ý kiến của một . Hoàng Chí Văn chăm chú lắng những đề xuất của La Tiếu đối với bản thiết kế thì khỏi cảm thấy nể phục.
Không trách tuổi còn nhỏ thể đạt những thành tựu như .
Ở phía , Hồ Đông Hùng phục vụ và rót nước, La Tiếu và ông Hoàng chỉnh sửa bản vẽ thiết kế trong một buổi chiều, thể dựa theo bản vẽ thiết kế bắt đầu thi công.
Buổi tối, ba cùng ăn cơm, lúc mới tách .
La Tiếu trở về khách sạn gọi điện về nhà, Lục Nghị Thần ở trong điện thoại buổi tối thể về nhà, chuẩn xuất cảnh cùng đồng nghiệp, xác định ngày trở về, La Tiếu dặn chú ý đến sự an của bản , cô sẽ mau chóng chạy về nhà.
Cúp điện thoại, luôn cảm thấy trong lòng chút bất an.
Cảm thấy những gì Lục Nghị Thần quá mơ hồ, chắc chắn là một vụ án nghiêm trọng nào đó.
Buổi tối cô kiểm tra một lượt khắp căn nhà, thấy vấn đề gì, mới tắt đèn lên giường, đó gian trong bóng tối.
Đầu tiên là thu hoạch những thứ cần thu hoạch, loại nào nên trồng thì trồng, đó chế biến một mẻ d.ư.ợ.c liệu, bỏ hai hộp và một củ nhân sâm 50 năm tuổi, còn một ít xoài và đào chuẩn sẵn để ngày mai mang sang nhà họ Thường, dù thì cũng lấy mảnh đất , ở chính giữa xử lý chu .
Thực sự là cảm thấy buồn ngủ, vì cô ở trong gian hẳn vài loại t.h.u.ố.c như t.h.u.ố.c chống viêm, cầm máu, hạ sốt và một loại t.h.u.ố.c dùng để phòng , chẳng hạn như bột nhão cơ, bột ngứa và t.h.u.ố.c chống rắn, côn trùng, chuột, kiến.
Mãi cho đến khi cảm thấy buồn ngủ, cô mới tắm rửa sạch sẽ và rời khỏi gian.
Ngày hôm , La Tiếu khỏi gian, trực tiếp mang những thứ cô chuẩn để đem đến nhà họ Thường bên ngoài, để tránh một lúc nữa bất tiện.
Dọc theo con đường khách sạn, cô tìm một nơi yên tĩnh thiền, đ.á.n.h một bộ quyền, lúc mới trở về khách sạn tắm rửa và quần áo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-997.html.]
Sau khi cô thu dọn xong xuôi đồ đạc, Hồ Đông Hùng cũng đến. Hai ăn sáng ở khách sạn, La Tiếu dậy: " chuẩn một quà tặng, một lát nữa trực tiếp xách lên xe, trả phòng luôn, buổi chiều sẽ về thẳng thủ đô."
Hồ Đông Hùng vốn chuẩn xe nhưng : "Được."
Hai lái xe ngoài, họ đến căn cứ Nhất Phẩm ở vùng ngoại ô thành phố, dạo một vòng quanh căn cứ, chỉ trong vòng nửa tiếng kể từ khi cô liền xuất hiện ba chiếc xe tải chở hàng.
Khi đến khu văn phòng, xem qua sổ sách kế toán bên tài chính, cô thấy chỉ riêng căn cứ hoa thu nhập hơn mấy vạn một tháng, cô hài lòng đóng sổ .
Hồ Đông Hùng phái mua vé giường lúc 3 giờ 30 phút chiều, La Tiếu bước khỏi tòa nhà văn phòng: "Chúng về , muộn thì thất lễ quá."
Đến cổng nhà họ Thường, một thằng nhóc nghênh đón: "Chị La Tiếu đó ạ?"
La Tiếu nhóc mặt cô: ", chị là La Tiếu."
"Em là Thường Chính Vũ, con trai thứ hai của nhà họ Thường. Cha em bảo em cổng đón . Mau nhà ạ."
Cậu hét sân: "Bà nội, cha, , chị La Tiếu đến ."
Hồ Đông Hùng lấy những thứ mà La Tiếu chuẩn ở trong xe , theo họ sân, Thường Thanh việc trong chính quyền thành phố, điều kiện gia đình cũng tệ.
Hai vợ chồng nhà họ Lâm thấy động tĩnh liền từ trong nhà , Thường Thanh và vợ của ông cũng chào đón họ. Thường Chính Vũ lượt giới thiệu cho La Tiếu từng một: "Đây là em, Trần Dược Phương. Đứng kế bên là trai em Thường Chính Khải và em gái Thường Uyển Di."
La Tiếu tươi chào hỏi , Trần Dược Phương mời trong nhà, thể bà là một niềm nở.
Ngược , con gái của Thường Thanh là Thường Uyển Di cứ chằm chằm La Tiếu. Đợi hết, bà cụ Lâm mới với các cháu của : "Chị La Tiếu của các cháu học đại học ở Bắc Kinh, thành tích vô cùng xuất sắc, các cháu học tập theo đấy."
Thường Chính Vũ bà nội , đôi mắt lập tức sáng như : "Chị La Tiếu, chị học chuyên ngành gì thế?"