Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười - Chương 226: Mẹ là đôi chân của con, con là đôi tay của mẹ
Cập nhật lúc: 2025-12-22 08:19:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Để đón Xuyến Xuyến xuất viện, bà Giả chuẩn từ mấy ngày .
Đầu tiên là bà tặng bác sĩ và y tá hai túi trái cây lớn để cảm ơn họ chiếu cố Xuyến Xuyến và Chiêu Đệ suốt thời gian qua. Tiếp đó, bà chuẩn một bàn thức ăn thịnh soạn ở nhà Vương Chiêu Đệ để mừng ngày về. Cuối cùng là vài tục lệ nhỏ, chẳng hạn như chọn giờ lành để bước khỏi cửa phòng bệnh.
Nào là dùng khăn đỏ vỗ nhẹ lên Xuyến Xuyến lúc cửa để quét sạch bệnh tật. Lại còn đường cũ về nhà, ngụ ý bệnh sẽ tái phát. Bà Giả ân cần dặn dò đủ điều, thực chất là hy vọng chuyện thuận lợi, Xuyến Xuyến bình an. Thấy những việc cũng chẳng hại gì, tốn sức nên đều theo bà.
Lúc , Nghiêm Cương xuống lầu thủ tục xuất viện, bà Giả, Ôn Ninh và Vương Chiêu Đệ ở trong phòng bệnh đợi đến đúng 10 giờ 18 phút mới xuất phát.
Bà Giả đeo đồng hồ nên cứ chốc chốc hỏi Ôn Ninh mấy giờ , khiến cô giơ tay xem đến mỏi cả .
"Mẹ ơi, đừng nóng vội, sẽ lỡ giờ lành . Mẹ cứ như cưới hỏi bằng, hồi con với Cương cưới cũng xem giờ."
"Hồi đó cho mấy thứ mê tín ." Bà Giả lầm bầm, "Nếu bà già kiểu gì cũng gả cho cô một trận!"
Ôn Ninh nhịn , Vương Chiêu Đệ cũng ngạc nhiên nhướng mày. Tục " gả" là việc của nhà đẻ, bà Giả vô thức nhắc đến chuyện chứng tỏ bà coi Ôn Ninh như con gái ruột . Ánh mắt Vương Chiêu Đệ thoáng qua nét ngưỡng mộ.
"Mấy giờ ? Mấy giờ ?" Bà Giả sốt sắng hỏi.
Ôn Ninh xem đồng hồ, bất đắc dĩ đáp: "10 giờ 15 , , chuẩn thôi ."
Vừa vặn lúc đó Nghiêm Cương xong thủ tục về. Anh sức dài vai rộng, một tay bế bổng Xuyến Xuyến lên, ba phụ nữ còn thì cầm quần áo, hành lý. Bà Giả sát bên cạnh Nghiêm Cương, dặn: "Xuyến Xuyến, con tuyệt đối đừng ngoái đầu nhé, chân của con sẽ khỏe mạnh, còn ốm đau gì nữa ."
Xuyến Xuyến ngoan ngoãn đáp: "Con thưa bà nội."
lúc , phía một bà cụ xông thẳng về phía họ, căm hận chất vấn: "Giả Thục Phân! Bà là Giả Thục Phân ?"
Bà cụ trông chừng gần tám mươi tuổi, run rẩy, tóc tai rối bù, gương mặt nhăn nheo đầy vẻ tức giận. Nhóm Nghiêm Cương và Ôn Ninh nhận ai, nhưng bà Giả gọi đúng tên:
" là Giả Thục Phân đây. Bà... chẳng bà là bà nội thiên vị đó ? Bà nuôi đứa cháu nuôi nửa đời tù, còn đứa cháu ruột thịt của bà suýt chính đứa cháu nuôi đó hại c.h.ế.t!"
Đó chính là ruột của Lâm Đức Cường, bà nội của Lâm Nghi và Lâm Lan — Miêu Cửu Cúc!
Miêu Cửu Cúc căm hận : "Đều tại bà! Giả Thục Phân, bà giúp đỡ Lâm Lan thì thôi , bà còn tố cáo con trai . Bây giờ con trai tù, cháu gái sắp c.h.ế.t, bà lòng ?!"
... Thật còn gì để .
Bà Giả đảo mắt: "Nếu Lâm Nghi hại nhà , rảnh tố cáo ? Nếu Lâm Đức Cường tự gì, chuyện phạm pháp thì kết án ? Bà nội Lâm Nghi , đầu óc bà tỉnh táo thì mau rửa cho sạch !"
"Bà!" Miêu Cửu Cúc run rẩy chỉ tay bà, môi bậm : "Cùng phận mà bà tàn nhẫn thế! Cái miệng thật độc địa!"
Lời khiến bà Giả cũng cạn lời. Người nhà bà hại khác thì , chỉ phản kháng một chút bảo là tàn nhẫn. Cái bà già não ?
Ôn Ninh vài bước, nhíu mày: "Mẹ, Cương, chúng thôi." Không cần thiết tranh chấp với một bà cụ như .
"Ừ."
Cả nhóm định lướt qua Miêu Cửu Cúc, nhưng ai ngờ bà đột nhiên rút một con dao, lao về phía Ôn Ninh: "Giả Thục Phân! Ta g·iết c.h.ế.t con gái bà!" Để bà cũng nếm trải nỗi đau mất như !
Miêu Cửu Cúc mắt đỏ sòng sọc, vung d.a.o lên.
"Ninh Ninh!" Nghiêm Cương và bà Giả đồng thanh hét lên, lao tới.
Đồng t.ử Ôn Ninh co rụt , vô thức lùi bước, đúng lúc đó cánh tay cô một lực mạnh kéo giật , cô ngã xuống đất. Là Vương Chiêu Đệ cạnh kéo cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-con-gai-bi-trao-doi-toi-lai-cuoi/chuong-226-me-la-doi-chan-cua-con-con-la-doi-tay-cua-me.html.]
Vân Vũ
Hành lang bệnh viện chỉ rộng bấy nhiêu, con d.a.o của Miêu Cửu Cúc ngay sát mắt, Vương Chiêu Đệ kịp tránh , cô cố nghiêng nhưng con d.a.o vẫn đ.â.m phập cánh tay trái.
'Phập!'
"Ư..." Vương Chiêu Đệ đau đớn kêu khẽ. Máu đỏ tươi nhỏ xuống sàn.
"Mẹ ơi!" Giọng Xuyến Xuyến đầy bi thống.
"A!" Bà Giả phát điên, chỉ trong vài giây bà lao , túm lấy Miêu Cửu Cúc vật xuống đất, vung tay tát liên tiếp hai cái.
Bà đỏ mắt mắng nhiếc: "Cái mụ già điên , đoàn tụ với con trai và cháu gái đến thế ! Bà hận thì bà đ.â.m đây , bà hại con gái gì! Lão nương đây đ.á.n.h c.h.ế.t bà!"
Bà đè lên Miêu Cửu Cúc, túm lấy cổ áo, cứ thế thụi cho bà một trận trò.
Nghiêm Cương đang bế Xuyến Xuyến nên tiện tay. Anh chỉ huy Ôn Ninh dùng quần áo buộc chặt cánh tay Vương Chiêu Đệ để cầm máu, mới đến can bà Giả.
Giọng Nghiêm Cương lạnh lùng: "Mẹ! Đừng đ.á.n.h nữa, đ.á.n.h bà trọng thương thì chữa trị cho bà xong mới bắt tù ."
Ôn Ninh đỡ Vương Chiêu Đệ dậy: "Chiêu Đệ, cô ráng nhịn một chút, chúng tìm bác sĩ."
Bà Giả vội vàng bò dậy đỡ lấy Vương Chiêu Đệ. Ôn Ninh nắm tay còn khỏe của cô, còn bà Giả trực diện thấy cánh tay trái m.á.u chảy đầm đìa. Con dại cái mang, đau ở con nhưng xót ở lòng . Nước mắt bà Giả cứ thế rơi lã chã như mưa.
Vương Chiêu Đệ mấp máy môi: "Không... đau mấy , bà..." Đừng .
"Sao mà đau cho !" Bà Giả quẹt nước mắt, chạy như bay về phía phòng bác sĩ: "Bác sĩ! Bác sĩ ơi cứu !"
Ôn Ninh và Nghiêm Cương vây quanh đưa Vương Chiêu Đệ gặp bác sĩ. Tại hiện trường, Miêu Cửu Cúc đau đớn khắp , hai mắt nhòe lệ, bên tai là tiếng nghị luận gay gắt của xung quanh:
" hiểu , nhà bà hại , tố cáo thì bà cầm d.a.o đến đ.â.m ." "Già bằng ngần tuổi mà tâm địa xa thế?" "Chính vì những già thế mới sinh cả nhà hư hỏng!" "Lấy vợ lấy hiền, cái hạng phụ nữ phân rõ thị phi, đầu óc vấn đề thế thật thể rước về." "Đợi công an đến xích , cả nhà bà tù mà đoàn tụ với ."
...
Miêu Cửu Cúc đầu, chợt thấy Lâm Lan đang đám đông. Bà ngẩn , vô thức đưa tay về phía cô: "Lan Lan..."
Lâm Lan như thấy ôn dịch, chạy mất hút, thèm ngoảnh đầu lấy một . Miêu Cửu Cúc đến phòng bệnh ép buộc cô ngay hôm cô phẫu thuật cô nguội lạnh trái tim. Lâm Lan cảm thấy sống sót thật dễ dàng, cô tuyệt đối dây dưa với bất kỳ ai nhà họ Lâm nữa. Cô sợ c.h.ế.t.
Thấy cảnh đó, nước mắt Miêu Cửu Cúc rơi càng dữ dội. Chẳng lẽ bà thật sự sai ? Lâm Nghi cứu mạng bà mà! Bà đối với ân nhân cứu mạng của thì gì sai?!
——
Vết thương của Vương Chiêu Đệ dài tám centimet, do lực tác động quá lớn và ở cự ly gần nên khả năng tổn thương đến gân hoặc dây thần kinh. Bác sĩ lập tức đưa cô phòng phẫu thuật cấp cứu.
Ôn Ninh tìm viện trưởng. Nghiêm Cương gọi điện cho cục công an, nhờ Bùi An cử đến xử lý Miêu Cửu Cúc. Bà Giả và Xuyến Xuyến chờ ngoài cửa phòng phẫu thuật.
Bà Giả ghế, lẩm bẩm tự trách: "Đều tại , cứ đòi mấy chuyện mê tín. Nếu bày vẽ những thứ đó, cả nhà lẳng lặng xuất viện thì xảy chuyện . Chiêu Đệ còn trẻ như , nhỡ tay nó mệnh hệ gì thì ..."
Xuyến Xuyến ngập ngừng giây lát, vụng về an ủi: "Bà nội ơi ạ. Chân con còn nữa, sẽ là đôi chân của con, con sẽ là đôi tay của . Hai con cùng đậu phụ, sẽ c.h.ế.t đói ."