Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười - Chương 252

Cập nhật lúc: 2025-12-22 08:19:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phía bên , ánh trăng trong ngõ nhỏ, Giả Diệc Chân thẳng vấn đề: “Diệp Thành, theo đuổi ?”

Diệp Thành sững mất hai giây sự trực tiếp của cô, bật . Anh lúng túng di mũi giày da xuống đất: “Phải. Cô định từ chối ?”

Anh là thông minh, việc Giả Diệc Chân đề nghị tiễn và hỏi thẳng như là để mật, mà là một cách vạch rõ ranh giới. Cô chấp nhận sự săn đón của .

Diệp Thành thẳng , hỏi một bước: “ điểm nào bằng Bùi An?”

“Anh cần so sánh với .” Giả Diệc Chân mím môi, cố gắng cho khéo léo một chút, vì gia đình Diệp Thành nhiều mối quan hệ với nhà trai cô. “ hợp .”

“Ví dụ như?”

Giả Diệc Chân thuận miệng đáp: “Tuổi tác chẳng hạn. lớn hơn 6 tuổi, một đứa con .”

Diệp Thành hề chớp mắt: “Người bảo 'Gái hơn hai, trai hơn một' là vàng, ôm hẳn hai thỏi vàng ? Còn chuyện đứa trẻ thì càng chứ , kết hôn xong là bố luôn, đỡ tốn sức.”

Giả Diệc Chân im lặng hai giây: “Bố thể chấp nhận ? Anh là con một đấy.”

“Bố đều là tham công tiếc việc. Mẹ nghỉ hưu cũng sẽ bệnh viện mời ở tiếp, bà chẳng thời gian quản .”

Vân Vũ

Diệp Thành ngẫm nghĩ : “ qua tiêu chuẩn chọn bạn đời của cô. cứ ngỡ cô đưa thế là để đuổi khéo mấy gã ve vãn chung quanh, nhưng nếu cô nghiêm túc thì... Ngoại trừ việc bố còn khỏe mạnh và thể c.h.ế.t ngay bây giờ , thì những điểm khác đều đáp ứng . Chó mèo thể nuôi ngay, lời cũng thể bớt từ bây giờ.”

Giả Diệc Chân thực sự hiểu nổi: “Anh thích ở điểm nào?”

Ánh mắt Diệp Thành trở nên nghiêm túc, giọng đầy chân thành: “ thích sự nỗ lực và sức sống kinh cô. Diệc Chân, cả mà cô cho là chúng gặp đầu, bắt gặp cô nhiều . Lần nào cô cũng ở trong tình cảnh tệ, nhưng cô đều dựa sự cứng cỏi của để dàn xếp thỏa. Lúc đó nghĩ, cô gái hơn nhiều so với những cô nàng nũng nịu khác. Người cùng bước hôn nhân là một đồng đội thể sát cánh bên cả đời, chứ một nhành hoa tầm gửi chỉ bám víu lấy .”

Anh quá đỗi chân thành khiến Giả Diệc Chân sững sờ, nhưng cô nhanh chóng đáp : “ tự nhiên mà mạnh mẽ như . Sao khi ở bên , sẽ trở nên nũng nịu yếu đuối? Vạn nhất từ bỏ sự nghiệp thì ?”

Diệp Thành : “Vậy thì chứng tỏ khiến cô đủ an tâm, tình cảm của chúng .”

Thấy Giả Diệc Chân gì, Diệp Thành tiếp tục: “ Diệp Phong kể, hồi theo đuổi Lương Tuyết cũng vội vàng hấp tấp nên chị dâu mắng cho một trận. Sau đó cứ từ từ theo đuổi, nước chảy đá mòn mới ở bên .”

với Diệp Phong là em, chắc là cùng mắc một như .” Diệp Thành khổ. “Cô thể cho một cơ hội ? hứa sẽ giữ chừng mực, vượt quá giới hạn như hôm nay nữa.”

Giả Diệc Chân lắc đầu: “Không , từ chối. Nếu thể ở bên thì nên cho hy vọng. Diệp Thành, bỏ cuộc .”

Diệp Thành bất đắc dĩ nhún vai: “Tình cảm bỏ là bỏ ngay . sẽ kiềm chế . Hôm nay về đây, chào cô.”

Anh rời , một đoạn còn ngoái vẫy tay.

Giả Diệc Chân chôn chân tại chỗ suy nghĩ chừng mười giây mới nhà.

Khi hai nhân vật chính khỏi, từ trong bóng tối góc tường, Giả Thục Phân, Nhị Mao và Tiểu Ngọc thành một hàng về phía cổng nhà, đồng thời thở dài thườn thượt.

Đi lỏm mà kết quả cuối cùng là chuyện gây khó chịu nhất.

Nhị Mao lên tiếng : “ là tình cảm của mấy ông trẻ tuổi nhiệt tình hệt như con Tráng Tráng nhà ! Hở một cái là chực lao hôn lấy hôn để, chảy cả đống nước miếng.”

Tiểu Ngọc chê bai: “Anh Hai, ghê quá.”

“Thì thật mà, ghê thì cũng đau lòng lắm chứ bộ.”

Giả Thục Phân thì lắc đầu: “Chao ôi, chẳng ai tìm lão già nhỉ? Chẳng lẽ ai ôm thêm mười mấy thỏi vàng ?”

Nhị Mao và Tiểu Ngọc bà với vẻ mặt kinh hoàng.

Nhị Mao cuống cuồng dậm chân: “Nội, nội định tìm ông nội kế cho tụi con đấy ?”

Bà Giả nhảy dựng lên cốc đầu nhóc: “Vớ vẩn! Bà tìm, giờ bà đang sống sướng thế , bà ngốc mà đ.â.m đầu nhà trâu ngựa. Bà chỉ mấy trai trẻ theo đuổi cho vui thôi!”

“Vậy nội chạy !” Nhị Mao xắn tay áo, tư thế chuẩn xuất phát. “Nội, để con đuổi theo nội cho. Con đủ trẻ , con mới mười ba thôi đấy.”

Giả Thục Phân: “……”

Bà lườm thằng cháu một cái dắt Tiểu Ngọc thẳng phòng: “Không thèm chấp cái thằng ngốc của cháu, thôi.”

Tiểu Ngọc an ủi bà: “Nội yên tâm , là vàng thì ở cũng tỏa sáng thôi, thế nào nội cũng các chú trẻ tuổi để mắt tới.”

Bà Giả gật đầu lia lịa: “Ừ ừ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-con-gai-bi-trao-doi-toi-lai-cuoi/chuong-252.html.]

Nhị Mao gãi đầu theo , lẩm bẩm một : “Vàng gì chứ, mà là mảnh thủy tinh vụn , chỉ phản quang thôi.”

Tức đến nỗi bà Giả siết chặt nắm tay, chỉ tẩn cho thằng cháu một trận nữa. thôi, giữ thể diện cho nó mặt em gái!

Bà Giả đùa tếu táo mặt các cháu, nhưng trong lòng vẫn lo cho con gái. Vừa nhà, bà tránh mặt tụi nhỏ để dặn dò Ôn Ninh:

“Con Diệc Chân nhà trải sự đời mấy chuyện nam nữ. Con lựa lời với nó một tiếng, phụ nữ đàn ông theo đuổi là chuyện thường tình, cứ tận hưởng . Bảo nó đừng áp lực tâm lý quá, cũng đừng vì thế mà lo nghĩ ảnh hưởng đến công việc!”

Khi Ôn Ninh tìm đến, Giả Diệc Chân đang bên giường thu dọn đồ đạc cho Giả Đình Tây, hai con định về.

Giả Đình Tây đẩy xe lăn gần , hỏi nhỏ: “Mẹ, con đoán thích chú Bùi hơn ?”

Giả Diệc Chân con: “Thích thì thích thì ?”

Giả Đình Tây mím môi: “Con chỉ thích ai thì cứ chọn đó, đừng vì con mà đắn đo. Mẹ quyền hạnh phúc mà.”

“Thôi ông cụ non, trẻ con mà lo chuyện bao đồng.” Giả Diệc Chân định xoa đầu con thì bé né tránh.

Giả Đình Tây nghiêng đầu bảo: “Mẹ đừng xoa đầu con, Đại Mao bảo xoa thế là cao . Giờ mợ cũng xoa đầu nữa, xoa đầu Nhị Mao với Tiểu Ngọc thôi.”

Giả Diệc Chân bất đắc dĩ rụt tay : “Được , xoa nữa. Con cũng đừng bận tâm chuyện của , lo mà học cho .”

“Con ạ.”

Giả Đình Tây còn cuốn sách trả cho Đại Mao nên bé lăn xe tìm , lúc Ôn Ninh bước phòng. Hai chị em , Giả Diệc Chân :

“Chị dâu, chị cũng định đến khuyên em đấy chứ?”

“Khuyên em chuyện gì?”

“Chuyện chọn giữa Diệp Thành và Bùi An ?” Giả Diệc Chân lắc đầu. “Hai họ điên , nhưng em thì . Em thời gian để cùng họ chơi trò yêu đương kiểu mười mấy tuổi đầu, uống cà phê xem phim, dạo công viên .”

Ôn Ninh xuống mép giường: “Vậy em cứ lo việc cho , tuyệt đối đừng để chuyện chậm trễ sự nghiệp.”

Giả Diệc Chân nhướng mày: “Dạ?”

Ôn Ninh dắt tay cô, vỗ vỗ lên mu bàn tay.

“Chị là phụng mệnh tới với em, tuyệt đối đừng vì đàn ông mà ảnh hưởng đến sự nghiệp của . Cũng đừng vì theo đuổi mà áp lực tâm lý, em xứng đáng với những điều nhất.”

Giả Diệc Chân vô cùng cảm động. Chỉ thực sự coi cô là nhà mới những lời như . Nếu là hạng như Nghiêm Thông và Chu Vân Vân - đôi vợ chồng lòng hiểm độc , e rằng hận thể mở ngay một cuộc họp gia đình, m.ổ x.ẻ xem đàn ông nào tiền đồ hơn, sính lễ cao hơn, đem cho họ nhiều lợi ích hơn để gả bán cô ngay lập tức.

Mắt Giả Diệc Chân chợt rơm rớm nước.

“Chị dâu, em nghĩ kỹ , chờ trai em qua đời, em nhất định sẽ cùng chị dưỡng lão.”

Nghiêm Cương bước chân phòng: “……”

Cái gì cơ?

Anh sải bước tới: “Diệc Chân, báo cho cô một tin .”

“Dạ?”

Nghiêm Cương nhếch môi: “Bùi An sắp thăng chức, ở đây nữa mà chuyển lên tỉnh .”

Giả Diệc Chân ngạc nhiên, nhưng ngay đó bình thản như thường.

“Đấy là tin vui chứ ? Anh thăng chức, cũng thăng chức.”

Cô xòe lòng bàn tay : “Anh, chúc mừng thăng tiến nhé, em xin bao lì xì.”

Nghiêm Cương: “……”

 

 

 

 

Loading...