Diệp Ninh thật sự cảm thấy cực kỳ buồn , nhưng cũng chỉ thể cực lực đè nén lửa giận, tiếp tục ứng phó với .
“Đối với , cái sự yêu thích đó của chỉ gây tổn thương cho mà thôi. Anh lợi dụng tình cảm của Thư Vân, tổn thương bạn của . Hiện tại đến hãm hại em trai của , đây là cách thích một ?”
Mục Văn Hạo khinh thường: “Nếu cô chịu đồng ý yêu , tất cả thứ đều sẽ phát sinh. Yêu thì cái gì chứ? thể cô trở thành phụ nữ hạnh phúc nhất đời! Huống chi cô hãm hại em trai của cô, từ đến nay bao giờ nghĩ đến.”
“ như thế! Nó vợ con, dẫn nó tìm gái, bảo nó đối mặt với nhà đây hả?” Bởi vì quá tức giận, giọng của Diệp Ninh cũng phát run.
Vậy mà Mục Văn Hạo lộ vẻ mặt vô tội: “Chỉ là theo như nhu cầu mà thôi, gì mà nghiêm trọng như cô chứ.”
“Đây là đang bất trung với hôn nhân!” Diệp Ninh vĩnh viễn thể nào chấp nhận thái độ của đối với phụ nữ.
Mục Văn Hạo thật sự cũng thể hiểu nổi lý do vì cô tức giận, chuyện chỉ cần Diệp Đống , ai sẽ chứ?
“ là dẫn tìm gái, nhưng cũng ép buộc phát sinh quan hệ với khác, đều là do tự nguyện.”
Diệp Ninh cắn chặt khớp hàm, cô một thằng em trai nên như thế chứ!
Mục Văn Hạo bắt đầu dụ dỗ cô: “Được . Nếu cô thích như thế thì sẽ thế nữa là . Hơn nữa cũng thể bảo đảm với cô, nếu như chúng yêu , chắc chắn sẽ tìm gái ở bên ngoài nửa, bởi vì chỉ thích một cô.”
Nói xong lời cuối cùng, ánh mắt của khi về phía cô thêm một chút si mê.
Anh cũng rốt cuộc trúng bùa mê thuốc lú gì, trong đầu là cô.
Hơn nữa vì cô, thể nào chấp nhận bất cứ phụ nữ nào khác.
Sắc mặt của Diệp Ninh càng thêm lạnh nhạt: “Anh thật sự thích , chỉ là bởi vì vẫn luôn từ chối mà thôi. Mà thì bao giờ từ chối bao giờ, cho nên mới để ý như thế.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1125.html.]
TBC
Cô rõ chỉ khi nào Mục Văn Hạo buông bỏ cô thì mới thể giải quyết bộ vấn đề.
Mục Văn Hạo đột nhiên , nụ tràn đầy hàm ý.
“Có lẽ cô cũng lý. Không bằng chúng nghiệm chứng một chút ?”
Chuông cảnh báo trong lòng Diệp Ninh reo lên: “Có ý gì hả?”
Trong giọng áp lực của Mục Văn Hạo mang theo một chút run rẩy vì kích động: “Không lúc nãy cô là bởi vì từ chối cô, cho nên mới phát sinh hiểu lầm . Vậy cô yêu , để chiếm cô . Đến lúc đó nếu cảm giác gì với cô nữa, sẽ buông tha cô, thế nào?”
Trái tim Diệp Ninh run lên, trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành.
“Chẳng thế nào hết!”
Giây tiếp theo, Mục Văn Hạo bước thêm một bước, gần cô hơn.
Diệp Ninh luống cuống, theo bản năng lui , quát to: “Mục Văn Hạo, là thể tùy ý khinh nhục.”
Cô kéo lý trí của đối phương về.
Sắc mặt của Mục Văn Hạo dần dần vặn vẹo: “Thân phận? Với mà nó chẳng là cái chó gì cả!”
“Anh hận cả đời đúng ?” Diệp Ninh rống giận.
Tuy rằng lúc Mục Văn Hạo cũng đáng ghét, nhưng chắc chắn sẽ quá nhiều hành vi khác .
Bởi vì cũng vì một phụ nữ mà đánh mất nửa đời là chuyện đáng.
mà Mục Văn Hạo của hiện tại cô cảm thấy vô cùng sợ hãi.