Mục Văn Hạo cũng tiếp, trực tiếp thò tay túi móc một tấm danh , đặt lên bàn .
“Chừng nào cô Ngô suy nghĩ kỹ thì thể liên lạc với bất cứ lúc nào.”
Anh xong, lập tức xoay rời .
Ngô Hàm Nhu đảo mắt về phía tờ danh ghi tên của Mục Văn Hạo, mãi vẫn cất ...
Tốc độ Giang Húc Đông chạy đến kinh thành còn nhanh hơn trong tưởng tượng của Diệp Ninh nhiều.
Lúc đến đây, đầu tiên là gọi điện thoại cho Diệp Ninh, xác định cô ở bệnh viện.
Giang Húc Đông và Giang Phong Lâm trong phòng khách, Giang Phong Lâm quan sát từ trong ngoài bộ căn nhà.
Không thể , Diệp Ninh thật sự là cực kỳ bản lĩnh, ngờ thể mua bất động sản ở kinh thành nhanh như thế.
“Tối hôm qua Húc Đông nhận cuộc điện thoại của cô, hôm nay trời còn sáng thì chúng xuất phát.”
Giang Húc Đông chắc chắn sẽ những lời , nhưng Giang Phong Lâm cảm thấy nên để cho Diệp Ninh Giang Húc Đông để ý đến cô như thế nào.
Diệp Ninh cho một ánh mắt ơn: “Làm phiền Giang .”
Giang Húc Đông ngược còn lộ vẻ mặt áy náy: “Lần Tiểu Nhu việc quá bậy bạ, mặt Tiểu Nhu xin cô và Cố Phong.”
Anh suy nghĩ suốt cả một đêm cũng thể nghĩ vì Ngô Hàm Nhu loại chuyện hoang đường như thế?
“Anh Giang, việc liên quan gì đến cả. Chẳng qua hiện tại Ngô Hàm Nhu đang ở nơi nào.”
Kinh thành lớn như thế, nếu Ngô Hàm Nhu xuất hiện, tìm cô cũng chuyện dễ dàng gì.
Giang Húc Đông và Giang Phong Lâm liếc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1140.html.]
Ngay đó Giang Phong Lâm : “Tiểu Nhu ở bên chắc chắn là bạn bè gì, đại khái là đang ở khách sạn hoặc là nhà nghỉ, sẽ tìm kiếm. Hơn nữa nếu như đúng như những gì cô , khả năng em sẽ tìm Cố Phong nữa.”
Diệp Ninh bất đắc dĩ gật đầu, hiện tại bọn họ cũng chỉ thể ôm cây đợi thỏ chờ Ngô Hàm Nhu mà thôi.
Buổi chiều, Diệp Ninh, Giang Húc Đông và Giang Phong Lâm cùng bệnh viện.
Lại gặp Diệp Đống ở hành lang.
Diệp Đống ngờ Giang Húc Đông đến đây nhanh như thế, nhưng mà hiện tại cũng lúc để chuyện , lập tức với Diệp Ninh: “Chị, tạm thời chúng thể , lãnh đạo của rể đến.”
Diệp Ninh sửng sốt: “Đoàn trưởng Trịnh đến ?”
Diệp Đống gật đầu như giã gạo, hiện tại hai chân còn đang nhũn .
Sống lâu như thế, đây là đầu tiên thấy một vị quan chức vụ lớn như đoàn trưởng đó.
TBC
Diệp Ninh và Giang Húc Đông liếc , nếu Trịnh Hồng Xương đang ở trong phòng bệnh thì bọn họ đúng là cần chờ một chút.
“Trịnh Toàn Cường và bộ đồng lõa của tên đó đều đền tội, vụ án cũng chấm dứt. Phát sinh tình hình như thế, cũng là do quân cảnh hai bên sơ sẩy, và Diệp Ninh yêu cầu gì thì cũng thể với tổ chức. Tổ chức sẽ cố gắng đền bù cho hai .”
Lần Trịnh Hồng Xương đại diện cho quân đội đến thăm Cố Phong.
Trong hành động bắt giữa Trịnh Toàn Cường, Cố Phong cống hiến và hi sinh quá nhiều, thậm chí Diệp Ninh còn liên lụy chuyện , nhất định bồi thường mới .
“Cảm ơn tổ chức. Chúng cần cái gì hết.”
Cố Phong trả lời khá dứt khoát, hơn nữa cũng Diệp Ninh chắc chắn sẽ yêu cầu bồi thường cái gì hết.
Câu trả lời của trong dự kiến của Trịnh Hồng Xương: “Cậu cũng đừng vội vàng từ chối, nhất là về phần của Diệp Ninh, cứ hỏi cô xong trả lời .”
Dù thì hiện tại bọn họ vợ chồng, hơn nữa cho dù là vợ chồng thì cũng thể đại biểu cho .
Cố Phong còn tiếp tục kiên trì, Trịnh Hồng Xương trực tiếp kết thúc đề tài .