Tiễn Cố Phong , trong nhà giống như cũng trở nên yên tĩnh trở .
Suốt cả buổi sáng Diệp Ninh đều đang ngẩn , hứng thú để bất cứ chuyện gì hết.
Cô gọi điện thoại cho cha , cho bọn họ cô và Diệp Đống sẽ nhanh chóng về.
Diệp Đống thấy cuối cùng cũng về nhà, vui vẻ căng thẳng.
Vui vẻ chính là thể thấy con trai, căng thẳng là nếu thật sự thành thật khai báo cho Khổng Giai chuyện , rốt cuộc thì Khổng Giai thể tha thứ cho ?
Chờ đến buổi chiều, Diệp Ninh nhận điện thoại do Cố Phong gọi đến.
Anh an về đến bộ đội, hơn nữa ngày mai sẽ bắt đầu tiến hành nhiệm vụ diễn tập.
Tuy rằng Diệp Ninh dặn dò chẳng tác dụng gì, nhưng vẫn nhịn nữa.
Cố Phong kiên nhẫn lắng , trò chuyện hơn mười phút, hai mới chút lưu luyến cúp máy.
Diệp Ninh lên tinh thần, đó cùng Diệp Đống thăm Vương Kim.
Vương Kim thấy Diệp Ninh đến, đương nhiên là vui vẻ.
mà khi Cố Phong xuất viện, kịp đến thăm thì nhịn oán trách.
Đương nhiên cũng chỉ là bực bội ngoài miệng mà thôi
Diệp Ninh cho Vương Kim, cô dự định về quê thăm , bảo Vương Kim xuất viện cũng nghỉ ngơi một đoạn thời gian.
Dựa theo tình hình hiện tại của Vương Kim, cho dù nghỉ ngơi thì nhất định cũng nghỉ ngơi.
Trước khi Diệp Ninh để một lá thư cho Vương Kim, bên trong ít tiền.
Số tiền là để cho Vương Kim điều dưỡng cơ thể.
Chờ đến khi khỏi bệnh viện về đến nhà, Diệp Ninh lượt gọi điện thoại cho Trương Quốc Trụ và Lý Tử Hằng.
“Cô cứ yên tâm về nhà thăm , cứ chờ tin tức khi điện ảnh công chiếu !”
“Nghỉ ngơi cho , fans mê ca nhạc đều đang chờ đợi cô về nhà đó!”
Hai đều vô cùng chờ mong cô, chờ mong đến ngày cô trở về nữa.
Diệp Ninh cúp điện thoại, thong thả ung dung đến trong sân, ngẩng đầu lên bầu trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1185.html.]
“Chị, chị đang cái gì đó?”
Diệp Đống theo tầm mắt của cô, chỉ cảm thấy ánh mắt trời vô cùng chói mắt.
Khóe môi Diệp Ninh cong lên, nhẹ nhàng nỉ non ba chữ.
“Xem tương lai.”
Một tuần .
Thôn Đại Liễu Thụ.
“Đừng chen lấn, chen nữa là sẽ ngã đó!”
“Tránh tránh , cho xem với, xem một cái thôi!”
TBC
Đầu tường phía tây của nhà họ Diệp, ba đàn ông đang lén lén lút lút, tranh giành lên mấy hòn đá mới chồng chất xong.
Ba chỉ một mục đích, đó chính là lú đầu xem trong sân của nhà họ Diệp.
Lúc Diệp Ninh đang nhàn nhã ghế phơi nắng, cô nhắm mắt , hình như là ngủ .
Mãi đến khi tiếng la hét của Diệp Đống từ bên ngoài vang lên: “Vương Bình, Giả Phấn, Lý Thiết, ba mau biến xuống đây cho !”
“Mấy dám rình coi chị của , coi đánh c.h.ế.t mấy !”
“Diệp Đống, đánh nhẹ thôi, chúng dám nữa!”
“Ui da đau, m.ô.n.g của ! Diệp Đống, đánh thật !”
Tiếng ồn ào của Diệp Đống và ba đàn ông vang vọng khắp bộ ngõ nhỏ.
Diệp Ninh chậm rãi mở mắt , cô quá quen thuộc với chuyện .
Từ khi cô và Diệp Đống về nhà, mỗi ngày trong nhà đều vô bà con hàng xóm viện đủ lý do để đến đây cô.
Trong thôn tin tức bế tắc, bà con hàng xóm đều hiện tại cô là ngôi ca nhạc nổi tiếng, chỉ là vì cảm thấy cô giảm cân thành công, từ trong ngoài đều giống như đổi thành một khác, cảm thấy mới lạ cho nên mới đến đây nhiều chuyện.
Một lúc , Diệp Đống thở hổn hển về, ngoài miệng hùng hùng hổ hổ, gương mặt lộ một chút vẻ đắc ý.
“Chị, bọn họ đều em đánh chạy hết ! Mấy tên đúng là đồ dê xồm, lúc khi chị béo thì đều hờ hững với chị, hiện tại thấy chị giảm cân thành công thì chạy đến lén chị. Sau em thấy bọn họ một thì sẽ đánh bọn họ một !”
Nói xong lời cuối cùng, bắt đầu xoa nắm đấm, trông vô cùng khí thế.
Từ khi qua kinh thành , thèm để mấy mắt.