Hai ngày , Diệp Ninh dự định rút chút thời gian rảnh đến nhà Cố Phong thăm hỏi, của Lý Cẩu Tử thở hổn hển sân.
“Diệp Ninh, con ở nhà ?”
Diệp Ninh qua cửa sổ, thấy bà , đó ngoài.
Hai ngày nay trong thôn đều cố ý trốn tránh nhà cô, chỉ gia đình Lý Cẩu Tử là vẫn như bình thường mà thôi.
Chỉ riêng thái độ “ giống thường” cũng cực kỳ đáng quý .
“Thím, chuyện gì ?”
Mẹ của Lý Cẩu Tử thấy Diệp Ninh, tức hộc m.á.u : “Con mau chạy đến đại đội , Lưu Mãn đang ở bên đó kiếm chuyện đó!”
Diệp Ninh tên của Lưu Mãn, bộ đường nét cơ thể cũng đều trở nên căng thẳng hơn nhiều.
Mới ngừng nghỉ hai ngày, quả nhiên đến kiếm chuyện tiếp.
Mấy Diệp Quốc Sinh, Diệp Đống cũng tiếng động ngoài, cũng sốt ruột từ trong nhà .
“Mẹ thằng Cẩu Tử, chị rõ ràng xem, rốt cuộc là chuyện gì?” Diệp Quốc Sinh căng thẳng dò hỏi.
Mẹ của Lý Cẩu Tử chạy đến đây là vì bí mật báo tin, đương nhiên sẽ giấu diếm.
“Mới sáng sớm trong thôn đến thông báo họp, hiện tại hơn phân nửa trong thôn đều đến đại đội . Chúng đến đó mới thì là do Lưu Mãn triệu tập, thằng đó gọi bà con hàng xóm đến chỉ một mục đích duy nhất, đó chính là trong thôn đuổi nhà chị , nếu thì nó sửa đường cho thôn chúng nữa!”
Diệp Quốc Sinh lời lập tức hít ngược một ngụm khí lạnh, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
“Cái tên Lưu Mãn thật sự quá đê tiện!”
TBC
Không ngờ dám uy h.i.ế.p trong thôn như thế!
Bởi vì quá tức giận, bàn tay đang siết chặt của ông cũng khẽ run lên.
Diệp Ninh chuyện Lưu Mãn dự định sửa đường cho thôn, hiện tại như thế thì cũng trong dự kiến của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1201.html.]
Nếu nội tâm của một trở nên xa, đương nhiên chuyện thiếu đạo đức gì cũng thể .
“Thôn trưởng vẫn luôn chịu đồng ý, bà con chòm xóm cũng chia hai phe. đây báo cho chị một tiếng, hai chị nhanh nghĩ cách !” Mẹ của Lý Cẩu Tử cũng khinh thường loại thủ đoạn dùng tiền chèn ép khác của Lưu Mãn.
Diệp Quốc Sinh nổi giận : “Để tìm nó!”
Nơi là nơi ông sinh sống cả đời, là gốc rễ của ông. Cho dù ông liều mạng với Lưu Mãn thì cũng sẽ để cho loại tiểu nhân đuổi ông ngoài.
Triệu Thu Phân hoảng sợ hết hồn kéo tay ông , run run rẩy rẩy : “Ông , ông đừng xúc động!”
Diệp Ninh cũng lập tức mở miệng : “Cha, việc cần cha mặt, để con một chuyến là .”
Tuy rằng vẻ mặt của cô nghiêm túc, nhưng nếu so với Diệp Quốc Sinh thì cô bình tĩnh hơn nhiều.
Diệp Quốc Sinh thở hổn hển, mặt lộ vẻ kháng cự: “Không , để cha với con!”
Cô là con gái, đối mặt với loại đê tiện vô sỉ như Lưu Mãn, chắc chắn sẽ chịu thiệt thòi.
“Thật sự cần, cha dfi cùng ngược sẽ càng khó giải quyết hơn.” Thái độ của Diệp Ninh vô cùng kiên quyết, xong đầu về phía Diệp Đống : “Em ở trong nhà chăm sóc cho cha .”
“Chị, chị một ?”
Diệp Đống cũng sợ nhà sẽ đuổi khỏi thôn, dù lúc cũng dẫn theo cha đến kinh thành hưởng phúc. Chẳng qua nếu cứ như thế mà rời , thật sự là chút mất mặt.
Diệp Ninh hỏi ngược : “Em cảm thấy chị ?”
Mọi lo lắng trong lòng Diệp Đống đều biến mất sạch sẽ, giọng cũng trở nên thoải mái hơn nhiều: “Chị, chị cứ yên tâm , em với cha ở nhà chờ tin tức của chị!”
Diệp Ninh hề lãng phí thời gian, cùng của Lý Cẩu Tử cùng chạy đến đại đội.
Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân vẫn cứ lo lắng chết.
“Tiểu Ninh qua đó một , lỡ như đánh với Lưu Mãn nữa thì đây?”
Triệu Thu Phân chỉ cần nghĩ đến thôi cũng cảm thấy toát mồ hôi lạnh.