Trong lòng Vương Hinh Tuyết nghẹn một cục tức, nhưng mà cô càng để thấy cô đang chung với Lý Trường Đông.
Nhận thấy ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Lý Trường Đông, cô chỉ thể giải thích: “Nếu bọn họ gặp , chắc chắn sẽ bỏ tiền, như thế.”
Lý Trường Đông nhịn : “Em đang tiết kiệm tiền cho đó hả?”
Tuy rằng Vương Hinh Tuyết nghĩ như thế, nhưng ánh mắt nóng bỏng của Lý Trường Đông, cô vẫn khẽ gật đầu.
Lý Trường Đông vui vẻ chết: “Quả nhiên em vẫn đang để ý đến , nhưng mà tiền trợ cấp của cũng ít, thỉnh thoảng mời bạn của em một hôm cũng thành vấn đề.”
“Anh Lý, nhận lòng của , nhưng mà đợi tiếp theo .”
Vương Hinh Tuyết của đội ca hát đều đang âm thầm bàn tán chuyện ngày hôm qua của cô , huống chi Tôn Manh Manh cũng mặt ở đây, cô tuyệt đối sẽ chủ động xuống nước.
Lý Trường Đông thấy thái độ của cô kiên quyết như thế, cũng hề đến nữa.
Giá cả ở nơi cũng thật sự thấp, một bình rượu vang đỏ đều giá mười mấy hai mươi đồng, càng miễn bàn đến thức ăn và trái cây khác.
Vương Hinh Tuyết cảm giác phiền, cầm ly rượu bàn lên uống một cạn sạch.
Lý Trường Đông cũng hề ngăn cản, thậm chí khi cô uống xong lập tức rót đầy thêm ly khác.
Chỉ cần thể vui vẻ, mấy bình rượu vang đương nhiên vẫn thể mua nổi.
Cốc cốc cốc.
“Mời .”
Diệp Ninh thoáng qua đồng hồ, còn tưởng là chị Dung đến.
mà cô xong, ở bên ngoài vẫn cứ liên tục gõ cửa.
Cô chỉ thể lên mở cửa.
Cửa phòng mở , đầu tiên cô thấy là gương mặt của một đàn ông, nhưng mà bao lâu Đường Uyển Như cũng xuất hiện trong tầm của cô.
Nhìn dáng vẻ khiêu khích cao cao tại thượng của Đường Uyển Như, Diệp Ninh chuẩn sẵn tâm lý.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-124.html.]
“Thì là cô Đường , mời cô .”
Cô vô cùng bình tĩnh tiếp đón.
Đường Uyển Như chỉ dùng khóe mắt liếc cô, hai tay ôm n.g.ự.c .
Sau khi , cô hờ hững quan sát tất cả thứ trong phòng trang điểm, khi ánh mắt khinh miệt đến mấy bộ quần áo biểu diễn mới tinh thì khựng .
Diệp Ninh cũng lời nào, nếu Đường Uyển Như là từ chỗ Mục Văn Hạo đến, Mục Văn Hạo cũng nên Đường Uyển Như sẽ đến tìm cô.
Nếu đây là chuyện Mục Văn Hạo ngầm đồng ý, tiếp theo đây sẽ xảy chuyện gì, cô chỉ cần thuận theo tự nhiên là .
Quả nhiên, Đường Uyển Như nhanh chóng mất kiên nhẫn, trong giọng âm u tràn ngập địch ý và nghi ngờ.
“Cô tính toán từ đúng ? Bàn bài hát đó cho chỉ là bước đầu tiên, chờ hát bài hát nổi tiếng , cô tìm cơ hội biểu diễn cho chú ý. Cô cũng tính toán giỏi thật đó!”
Nói xong lời cuối cùng, Đường Uyển Như lộ vẻ hận thù thấu xương.
Diệp Ninh đối phương nhận định như thế thì cho dù cô phủ nhận, Đường Uyển Như chắc chắn cũng lọt tai.
“Cô Đường cái gì đây?”
Đường Uyển Như về phía cô, ánh mắt như rắn độc: “ cô cút khỏi Hồng Hải!”
Cái phụ nữ điều, trời cao đất rộng còn dám đạp lên cô để leo lên, đây là chuyện cô thể nào chịu .
Diệp Ninh hề sợ hãi, vô cùng bĩnh trần thuật một sự thật.
“Việc ở thì thứ thể quyết định, mà là ông chủ Mục.”
Hơi thở Đường Uyển Như rối loạn, cũng chính vì cô chuyện , nếu thì trực tiếp kêu quăng Diệp Ninh ngoài từ lâu .
“Đừng tưởng rằng Văn Hạo đối xử với cô một chút là cô thể thế . Văn Hạo hứa với , tối hôm nay sẽ lên sân khấu hát Bị tình quấn lấy. Còn cô thì tự mà giải quyết !”
Đường Uyển Như nắm chắc, cô tiếc hạ dáng , chủ động cúi đầu với Mục Văn Hạo, chính là vì để hôm nay cô thể cướp tất cả thứ của cô .
Cô Diệp Ninh bài gì để hát, mang tai mang tiếng!