Nhân viên bán hàng tức hộc m.á.u : “Quản lý Cao, bọn họ cố ý kiếm chuyện đó. Rõ ràng bọn họ mua nổi xe, còn cố ý ở chỗ sờ tới sờ lui...”
Lúc nãy tên mập dám gọi cô là chị gái, hiện tại gọi cô là phụ nữ, rõ ràng là đang cố ý nhục cô mà!
“Nếu cô như thế thì chúng thể tiếp tục tâm sự với . Mua nổi là thể xem đúng ? Hơn nữa con mắt nào của cô thấy chúng mua nổi? Cô ở nơi cũng chỉ là bán xe mà thôi, ai cho phép cô tự cho cao quý mà khinh thường đến xem xe chứ?” Vương Kim xụ mặt, tự đặt bản ở phía đạo đức.
Cao Tuấn ăn trật tự rõ ràng như thế, sắc mặt càng thêm nghiêm túc.
Diệp Ninh chút hoang mang chờ đợi phản ứng của , nếu cũng thái độ giống như bán hàng , thì sự việc ngày hôm nay thú vị hơn nhiều .
“Thưa quý khách, tạm thời đừng nóng giận, cô đúng là ăn khéo léo cho lắm, mặt cô xin hai .” Phản ứng của Cao Tuấn chính là dùng thái độ cực để nhận , hơn nữa lập tức quát to với nhân viên bán hàng: “Mau xin khách !”
Nhân viên bán hàng ngờ Cao Tuấn sẽ bảo vệ cho hai bình thường , lập tức tủi mắt đỏ lên.
“ sẽ xin hai cái ! sai!”
Gương mặt điển trai của Cao Tuấn căng chặt, giận nhưng cũng uy: “Cô cãi với khách hàng, là đúng ?”
Nhân viên bán hàng mím chặt khóe môi, ưỡn thẳng lưng lên: “ cãi với bọn họ, chỉ là ăn ngay thật mà thôi, là bọn họ cãi với thì . Nếu như mà xin thì cũng là bọn họ xin mới đúng.”
Diệp Ninh đột nhiên chút hứng thú với cái cô bán hàng hùng hùng hổ hổ , cô trông mặt mà bắt hình dong, nhưng Diệp Ninh cũng thể hiểu vì cô như thế.
hiện tại quản lý mặt , mà cô còn giữ thái độ kiên quyết như thế, đây là chuyện mà một nhân viên bán hàng bình thường dám .
Vương Kim cũng nhận phận của bán hàng đơn giản, nhưng mà cho dù cô là ông trời thì hôm nay nhất định cũng xin .
“Anh là quản lý Cao đúng , cửa hàng bán xe của lớn như thế, đúng là lợi hại nhỉ, nhân viên do các đào tạo đều tố chất như thế ?”
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1361.html.]
Cao Tuấn đương nhiên rõ tình huống của bán hàng , đó quyết định gánh tội cho cô .
“Đây là so sót trong công việc của chúng , cô xin hai quý khách, thật xin .”
Thái độ của chân thành, chân thành đến mức Vương Kim tạm thời cũng tiện nổi giận nữa.
Dù thì cũng là chịu lý.
Anh dùng ánh mắt hỏi ý kiến của Diệp Ninh.
Diệp Ninh : “Nếu như thế, chuyện cứ đến đây thôi.”
“Vì bày tỏ lòng áy náy của chúng , một món quà nhỏ, hi vọng hai quý khách đừng chê.” Cao Tuấn thật sự lấy nhiều thành ý để giải quyết chuyện .
Nói xong, nháy mắt hiệu cho một nhân viên tiêu thụ khác ở cách đó xa.
Đối phương cũng lập tức chuẩn quà tặng.
“Quà thì cần.” Diệp Ninh lãng phí thời gian ở nơi nữa.
Nơi cũng chỉ một cửa hàng bán xe.
Cô và Vương Kim xoay rời , mới vài bước thì giọng châm chọc mỉa mai của bán hàng từ phía vang lên nữa.
“Hừ! Bị đúng đúng , giả vờ giả vịt gì chứ. Chuyện thấy mỗi ngày đó mà, chỉ là cố ý đến đây tìm cảm giác tồn tại mà thôi. Nhìn cái thằng mập mà xem, lẽ tự soi gương, xem bản đức hạnh như thế nào .”
Diệp Ninh dừng chân , đáy mắt thoáng hiện lên chút âm u.