Khi Vương Điềm thấy bài đăng báo, lập tức cảm thấy tức n.g.ự.c khó thở.
“Mấy tên phóng viên đúng là quá đáng thật mà, chuyện gì mà nghiêm trọng đến mức như bọn họ chứ? Chắc chắn là do hai dặm mắm thêm muối, bây giờ lập tức liên lạc với tòa soạn ngay!”
Cô tức hộc m.á.u , đó lập tức cầm lấy điện thoại chuyện.
Cao Tuấn lập tức cản cô : “Cô gọi điện thoại qua đó roiif định như thế nào đây? Nói là cô nhục nhã hai khách hàng ngày hôm qua ? Cho dù các nhân viên trong cửa hàng thể chứng giả cho cô, nhưng mà cô đừng quên rằng, lúc đó trong cửa hàng còn nhiều khách hàng khác thấy .”
Hiện tại tuyệt đối thể việc xúc động .
Vương Điềm khựng , sắc mặt còn khó coi hơn bắt ăn phân nữa.
“ chỉ là thuận miệng mấy câu mà thôi, bọn họ căng như thế, đúng là chuyện bé xé to mà. Hơn nữa ngày hôm qua hai cũng mắng , bây giờ lập tức ngoài giải thích rõ ràng với mấy phóng viên .”
Cao Tuấn cô như đang một ngu ngốc, đến lúc mà cô vẫn còn ý thức tính nghiêm trọng của sự việc.
“Cô giải thích , cứ là ngày hôm qua cô là chỉ xem sờ, mua nổi thì mau biến với khách hàng .”
Mặt mày Vương Điềm nhăn nhó với , trông cực kỳ đáng ghét.
“ sai chỗ nào chứ?”
Cao Tuấn giận quá hóa : “Nếu cô thật sự cảm thấy sai thì bây giờ lập tức ngoài chuyện với phóng viên ngay !”
Anh chủ động mở cửa văn phòng .
Anh thật sự chịu đủ cái tính đáng ghét của cái cô tiểu thư , gây chuyện còn bắt mặt xử lý.
Thấy Cao Tuấn thật sự nổi giận, Vương Điềm cũng thu hồi chút vẻ đương nhiên của , nghĩ đến lúc nãy các phóng viên chịu buông tha cho cô như thế, trong lòng cuối cùng cũng thêm một chút sợ hãi.
TBC
Cô im lặng một lúc, chủ động đóng cửa .
“Giám đốc Cao, về phe của đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1368.html.]
Tình hình hiện tại chính là cô thể nào đối mặt một , nhưng Cao Tuấn chắc chắn sẽ cách xử lý.
Cao Tuấn hít thở sâu: “Chuyện đến mức , ít nhất cô cũng nên thái độ đoan chính một chút, chủ động xin .”
Vương Điềm hai chữ xin , đều kháng cự.
Hiện tại cô xin , chẳng khác nào thừa nhận cô sai ?
“Quản lý Cao, chỉ là một nhân viên bán hàng nho nhỏ, thể nào đại diện cho cả cửa hàng bán xe . Thay vì bảo xin thì còn sức thuyết phục bằng quản lý là .”
Cơ bắp gương mặt điển trai của Cao Tuấn đều đang co giật, con nhỏ tính toán thật, định đẩy gánh trách nhiệm đúng ?
“Cô suy nghĩ đơn giản quá đó, mục tiêu của mấy phóng viên ở bên ngoài là cô. Nếu thấy lời xin thành ý của cô, bọn họ chắc chắn sẽ dễ dàng bỏ qua, chừng còn sẽ kích thích đến cảm xúc của bọn họ.”
Những lời phân tích của cực kỳ lý.
Vương Điềm im lặng.
Cao Tuấn cũng thúc giục, dù thì chuyện nhất định cô mặt gánh vác.
Vương Điềm đột nhiên châm chọc : “Thật cũng chuyện lớn gì. Hiện tại lập tức gọi điện thoại cho bác cả của ngay, bảo ông xử lý hết các bài váo , đó đuổi mấy là .”
Cao Tuấn nhíu mày, ngờ hiện tại cô vẫn cứ nghĩ đến chuyện lợi dụng chức quyền.
Vương Điềm xong lập tức cầm điện thoại lên, gọi đến một dãy điện thoại.
Mà Cao Tuấn cũng cản, đương nhiên bác cả của Vương Điềm năng lực , nếu thật sự thể giải quyết một cách thuận lợi thì cũng cần thêm cái gì.
“Alo, bác cả...”
Điện thoại nhanh chóng kết nối, Vương Điềm đầu tiên là nũng với đối phương, đó mới kể chuyện phát sinh ngày hôm nay.
“Bác cả, bọn họ đều ăn h.i.ế.p con. Nếu bác giúp con, con thật sự cái gì nữa. Hu hu hu...”