Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1369

Cập nhật lúc: 2025-03-26 13:57:11
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Điềm xong lời cuối cùng ngờ còn ấm ức nức nở thành tiếng.

mà cũng chỉ là vài giây mà thôi, đó cô lộ nụ vui sướng.

“Con ngay đại bá thương con nhất mà, con thể yên tâm chờ đợi .

cúp điện thoại.

Vương Điềm vô cùng tự tin về phía Cao Tuấn, vô cùng đắc ý hứa hẹn: “Bác cả của đồng ý , lát nữa mấy ở bên ngoài sẽ rời ngay thôi.”

Cao Tuấn cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Vương Điềm tiếp tục kiêu ngạo : “Hai cái thứ đê tiện dám chơi , đúng là mơ! Đừng để gặp bọn họ, nếu tuyệt đối sẽ bỏ qua cho hai !”

Cao Tuấn trả lời, ủng hộ, thậm chí là chán ghét hành vi của Vương Điềm, nhưng mà chỗ dựa.

Anh thậm chí thể đoán , sự việc , Vương Điềm sẽ càng thêm ngang ngược ở cửa hàng bán xe hơn nữa.

Reng reng reng.

Mới một vài phút , điện thoại bàn trong văn phòng vang lên nữa.

Vương Điềm chỉ thiếu điều hai chữ “đắc ý” lên mặt : “Chắc là bác cả của gọi điện thoại đến, chuyện chắc giải quyết xong .”

Cao Tuấn hề nghi ngờ gì nữa, trực tiếp bảo cô máy.

“Bác cả...”

Không đối phương gì đó, biểu cảm mặt Vương Điềm lập tức cứng .

Giây tiếp theo cô nhanh chóng đưa ông điện thoại cho Cao Tuấn.

“Lãnh đạo tìm .”

chỉ một câu lập tức trái tim của Cao Tuấn nhảy lên đến cổ họng.

“Lãnh đạo, là Cao Tuấn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1369.html.]

Anh vô cùng cẩn thận chuyện với trong điện thoại.

. Tình hình đúng là như thế, ngày hôm qua cũng mặt... xin đối phương , nhưng mà... Đây đúng là của ... đang dự tính sẽ xử lý thái độ của Vương Điềm... Lãnh đạo, ông giải thích, cũng bảo Vương Điềm xin , nhưng mà cô ...”

TBC

Cao Tuấn trả lời gập ghềnh, một câu chỉnh thì ở đầu dây bên ngắt ngang.

Sắc mặt của càng lúc càng khó coi, trán và chóp mũi là mồ hôi lạnh.

Vương Điềm ở một bên, thậm chí dám thở mạnh tiếng nào, gióng lỗ tai lên rõ xem rốt cuộc lãnh đạo đang cái gì?

“Vâng, . Lãnh đạo, ông cứ yên tâm, bảo đảm sẽ sơ suất gì nữa.”

Cuối cùng Cao Tuấn còn vô cùng trịnh trọng bảo đảm, đối phương mới cúp máy.

Vương Điềm cũng ý thức sự việc lẽ cho lắm, nhưng mà cô vẫn cứ kiên quyết cho rằng đây là vấn đề gì quá lớn.

“Quản lý Cao, lãnh đạo phê bình ? Nếu nhờ bác cả của giải thích với lãnh đạo...”

“Không cần.” Cao Tuấn đợi cô hết lời lạnh lùng ngắt lời.

Không Vương Điềm ảo giác , cô cảm thấy Cao Tuấn của hiện tại giống như bình thường cho lắm.

Bình thường cho dù cô phạm lầm lớn gì thì khi Cao Tuấn mắng cô cũng sẽ cố khống chế một chút, nhưng mà hiện tại nghiêm khắc đến mức da đầu cô tê rần.

“Quản lý Cao, thế?”

Ánh mắt của Cao Tuấn khi về phía cô ngoại trừ vẻ lạnh nhạt thì cũng còn tình cảm gì khác.

“Cô đuổi việc.”

Bốn chữ ngắn ngủi giống như một cột sấm sét nổ tung trong đầu Vương Điềm.

Vương Điềm ngơ ngác, vài giây mới cứng ngắc giật giật khóe miệng.

“Ha ha, quản lý Cao, trò đùa của cô vui chút nào.”

Cho dù lãnh đạo phê bình thì cũng nên phát tiết lửa giận lên chứ?

đùa, Vương Điềm, cô đuổi việc .” Cao Tuấn lạnh nhạt lặp nữa.

Loading...