“Thư Vân , nhưng mà con bé tính toán bảo con bé là tết năm nay về nhà.” Trịnh Hồng Xương đương nhiên cũng nhớ con gái, dù thì bọn họ cũng chỉ một đứa con gái là Trịnh Thư Vân mà thôi.
Diệp Ninh nghĩ chờ đến ăn tết là khả năng sẽ gặp Trịnh Thư Vân, cũng bắt đầu chờ mong.
Cô thư xong, còn tưởng rằng Trịnh Hồng Xương sẽ dẫn cô ngoài, nhưng cô ngờ rằng chuyện của Trịnh Thư Vân xong, Trịnh Hồng Xương dời đề tài về phía cô và Cố Phong.
“Dạo gần đây ở bên ngoài nhiều lời về cô và Cố Phong.”
Diệp Ninh nhíu mày, khó hiểu ông .
“Cố Phong với cô ?” Trịnh Hồng Xương thấy phản ứng hiện tại của cô , cũng đoán .
Diệp Ninh lắc đầu, thầm thở dài trong lòng. Thật cho dù hỏi thì cô cũng ông đến chuyện gì.
Dù thì tai tiếng của cô và Mục Văn Hạo bay đầy trời, cũng cố tình lảng tránh việc tiếp xúc với Cố Phong, chắc chắn sẽ ít lời tiếng .
“Đoàn trưởng Trịnh, những ngôn luận đó ảnh hưởng gì đến Cố Phong ?”
Cô thì hết, nhưng Cố Phong thì khác.
Hai mắt Trịnh Hồng Xương sâu thêm một chút: “Nếu ảnh hưởng đến thì cô sẽ rời khỏi ?”
Ông xong, bộ phòng sách đều rơi bên trong yên tĩnh.
mà cũng chỉ vài giây ngắn ngủi đó, giọng của Diệp Ninh vang lên nữa.
“Không.”
“Cô kiên định như thế ? Cô là một cô gái thông minh, chắc là cũng cục diện hiện tại bất lợi cho Cố Phong đến mức nào.” Trịnh Hồng Xương tăng thêm âm lượng nhấn mạnh điểm với cô.
“ , nhưng sẽ rời khỏi .” Diệp Ninh thậm chí còn tăng thêm âm lượng.
Sắc mặt của Trịnh Hồng Xương càng thêm nghiêm túc, tung vấn đề càng nghiêm trọng hơn: “Vậy nếu cầu xin cô rời khỏi Cố Phong thì ? Nếu sự tồn tại của cô sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của Cố Phong thì thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1377.html.]
Bàn tay rũ ở bên của Diệp Ninh siết chặt thành nắm đấm, hít một thật sâu.
“Vậy ông cứ bảo Cố Phong chính miệng với , chỉ cần buông bỏ tình cảm của chúng , sẽ rút lui !”
“Vậy cô đồng ý từ bỏ sự nghiệp hiện tại và tất cả những gì cô đang vì Cố Phong ?”
Diệp Ninh cảm thấy câu hỏi của Trịnh Hồng Xương chẳng khác nào hỏi cha và chồng cùng rơi xuống nước, cô sẽ cứu nào ?
“Đoàn trưởng Trịnh, ông giả thiết là nhất định đưa sự lựa chọn?”
Nếu chỉ là giả thiết, vấn đề ý nghĩa gì cả.
TBC
Trịnh Hồng Xương Diệp Ninh hỏi, chần chừ một lúc, cũng cô bắt trọng điểm.
“Cho nên đây chỉ là giả thiết, thì hiện tại thể dựa theo sở thích của ông, đưa câu trả lời ông hài lòng.”
Trịnh Hồng Xương cảm thấy cô thật sự quá thông minh, rõ ràng là ông xác định mức độ tình cảm của cô dành cho Cố Phong, nhưng hiện tại cô tránh một cách dễ dàng như thế.
“Được , thu hồi vấn đề lúc nãy. Thật trong lúc Cố Phong nộp đơn xin phục hôn với , cũng hỏi vấn đề giống y như thế. Nếu phục hôn với cô thì cởi bộ quân trang . Cô lúc đó trả lời như thế nào ?”
Trái tim Diệp Ninh khẽ run lên, cô còn chuyện .
Từ đến nay Cố Phong từng nhắc đến chuyện với cô.
Cô dùng ánh mắt thẳng ông để cho câu trả lời.
Trịnh Hồng Xương thả chậm tốc độ chuyện: “Cố Phong chọn cô.”
Diệp Ninh ngơ ngẩn, giờ phút ngôn từ nào thể hình dung tâm trạng hiện tại của cô.
Chấn động, cảm động.
Trịnh Hồng Xương đến bên cạnh cô, dùng giọng điệu của bậc cha chú trịnh trọng với cô: “Cô trân trọng tình cảm của hai , tương lai của hai còn cả đời nữa.”