Nếu như là bình thường thì Chu Giai Bội ăn ngấu nghiến từ lâu , nhưng mà hôm nay vấn đề gì, cô đột nhiên trở nên ngại ngùng, đến cả động tác nhai nuốt cũng chậm rãi thong thả hơn nhiều.
Diệp Ninh hỏi: “Sao thế? Em thích ăn ?”
Cô nhớ rõ đây đều là mấy món cô thích mà.
Chu Giai Bội vội vàng lắc đầu: “Thích.”
Diệp Ninh chủ động gắp đồ ăn cho cô : “Em thích thì ăn nhiều .”
“Chị dâu, em tự ăn là , với em cũng ăn nhiều như thế.” Chu Giai Bội cố ý nhấn mạnh, khóe mắt thoáng qua Vương Kim ở đối diện.
Cô biểu hiện mặt mỹ nhất của bản mặt tên mập .
Diệp Ninh càng khó hiểu hơn, dùng ánh mắt dò hỏi Cố Phong.
Cố Phong cũng cảm thấy tối hôm nay Chu Giai Bội chút khác thường, nhưng mà đến cả Diệp Ninh cũng là chuyện gì, càng rõ ràng hơn.
So với dáng vẻ rụt rè của Chu Giai Bội, Vương Kim tùy ý hơn nhiều.
Ăn uống thỏa thích, hề hình tượng gì cả.
Cố Phong chủ động hỏi thăm tình hình của Chu Giai Bội: “Nghe tối hôm qua em xem mắt, thế nào ?”
“Khụ khụ khụ...” Chu Giai Bội lập tức sắc, bởi vì ho khan mãi, gương mặt xinh của cô lập tức đỏ lên.
Diệp Ninh vội vàng đưa khăn giấy cho cô .
Vương Kim lập tức lộ vẻ mặt ghét bỏ.
Chu Giai Bội bình tĩnh , cũng thể trả lời câu hỏi của Cố Phong, rầu rĩ : “Không thành công.”
Cố Phong phản ứng một chút, an ủi : “Không gì. Là phúc, sẽ càng thôi.”
Vương Kim nhịn mà nỗi đau của khác: “Cố Phong, như thế là đúng . Đến cả cũng mắt cô , càng sẽ càng khinh thường cô hơn.”
TBC
Anh chỉ một câu lập tức Chu Giai Bội xù lông, trừng to mắt.
“Là ưng ! Không tin thì hỏi chị dâu của !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1396.html.]
Cô kích động trần thuật sự thật.
Vương Kim khinh bỉ, tiếp tục đấu võ mồm với cô : “Đến cả cô cũng khinh thường, nọ tệ đến mức nào chứ.”
Chu Giai Bội chọc tức đến mức nổi trận lôi đình: “Cho dù tệ thì cũng hơn một trăm !”
Vương Kim hì hì : “Vậy đối phương chắc chắn là mù .”
“Anh, ... mới mù đó!” Chu Giai Bội tức hộc máu, thể nào cãi .
“Chuyện cô thất vọng , mắt của còn sáng lắm, con ruồi mấy chân cũng thể thấy rõ ràng.” Vương Kim hứng thú bừng bừng, càng càng hăng say.
Cố Phong xem ngây , thậm chí còn kịp phản ứng , đang yên đang lành mà hai đột nhiên cãi ?
Lại còn cãi bằng lời lẽ ấu trĩ như thế nữa chứ?
Diệp Ninh thì quen , hề để ý rót nước cho và Cố Phong.
Nếu bọn họ thích cãi , cãi cho .
“Anh Cố, chị dâu, ăn h.i.ế.p !” Chu Giai Bội tủi mắt đỏ lên, cuối cùng cũng nhớ đến việc tìm Cố Phong và Diệp Ninh chỗ dựa cho cô .
Cố Phong ho khan, cố ý xụ mặt về phía Vương Kim: “Anh giỏi như thế từ lúc nào , còn ăn h.i.ế.p con gái nhà nữa chứ?”
Vương Kim lập tức thu hồi cảm xúc hưng phấn, nghiêm túc cãi : “ , thế.”
Cố Phong chằm chằm vài giây: “Anh thế ...”
Thật sự chút khác thường đó.
Nửa câu , nhưng gương mặt tràn đầy thâm ý.
Vương Kim mà cảm thấy da đầu tê rần, khí thế kiêu ngạo khi đối mặt với Chu Giai Bội biến mất sạch sẽ.
“Được , , xin cô là chứ gì.”
Nói xong thật sự lên, cúi thật sâu với Chu Giai Bội.
“Xin , đồng chí Chu Giai Bội. nên chê cô, khinh thường cô.”