Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1419

Cập nhật lúc: 2025-03-26 23:27:21
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Hinh Tuyết lạnh: “Nếu em điên thì nhốt em trong phòng bệnh thấy ánh mặt trời nữa ?”

Vương Cường cũng cảm thấy chữa bệnh cho cô thì cái gì đúng, nhưng thật sự thể nào hiểu , rốt cuộc thì cô đến bộ đội để cái gì chứ?

“Em cảm thấy mất mặt ?”

“Vì em cảm thấy mất mặt chứ? Em vốn dĩ là bệnh nhân tâm thần, mất mặt thì mất mặt cũng là .” Lúc Vương Hinh Tuyết những lời thậm chí còn chút hả hê nỗi đau của khác.

Vương Cường thật sự thể chấp nhận nổi suy nghĩ của cô , kích động chất vấn: “Vương Hinh Tuyết, mấy năm nay em luôn sinh sống chung với chị, cho dù bình thường đúng là quan tâm em quá nhiều, nhưng ít nhiều gì cũng nuôi em mấy năm. Em cảm ơn thì cũng thôi, em còn phá hủy cả sự nghiệp của nữa ?”

Hôm nay cô gây chuyện như thế, chỉ đoàn trưởng tìm chuyện, chỉ e là còn sẽ trở thành trò của cả quân đoàn.

Anh thể đến vị trí hiện tại trả giá bộ tâm huyết và tinh lực, sắp sửa phá hủy một cách dễ dàng.

Vương Hinh Tuyết ngó lơ cơn phẫn nộ của Vương Cường.

“Đừng đến chuyện cảm ơn với em, nếu tại với chị thì em cũng sẽ trở thành một bệnh nhân tâm thần!”

“Em!” Vương Cường chọc giận , nâng tay lên.

Vương Hinh Tuyết tránh cũng né, dù thì lúc nãy cũng tát cho một bạt tay , hiện tại tát thêm cái nữa thì là gì chứ.

“Đánh , nhất là thể đánh c.h.ế.t em. Đánh c.h.ế.t em , thể quăng xuống cục nợ là em, sống sung sướng an nhàn !”

khiêu khích , thậm chí còn hất mặt lên.

Ngực Vương Cường phập phồng kịch liệt, thấy cô điên cuồng như thế, bàn tay nâng lên cũng thể đánh xuống nữa.

là tạo nghiệt mà!”

Anh trở tay tự đánh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1419.html.]

Vương Hinh Tuyết cong khóe môi lên: “ thể yên tâm, bao lâu em sẽ phiền hai nữa.”

Vương Cường như thế, trong lòng dâng lên chút bất an: “Em ý gì hả?”

“Bởi vì em sắp sửa thành vợ của Cố Phong , Cố Phong sẽ thăng chức lên thành đoàn trưởng, thậm chí chức vụ càng cao hơn, đến lúc đó hai đừng là quen em đó.” Vương Hinh Tuyết càng càng hưng phấn, đôi mắt tỏa ánh sáng vặn vẹo.

Đó mới là cuộc sống vốn của cô .

Vương Cường hiểu cô đang cái quái gì: “Em đừng điên, Cố Phong thể cưới em chứ?”

Vương Hinh Tuyết khinh thường : “Anh đương nhiên sẽ cưới em , bởi vì em với đoàn trưởng là em và Cố Phong lên giường với .

Đầu óc Vương Cường kêu lên ong ong, huyết áp tăng lên tành tạch.

Hiện tại cuối cùng cũng hiểu vì Trịnh Hồng Xương cố ý tìm hỏi riêng những vấn đề đó .

Giờ phút , thật sự quá hối hận vì đón mụ điên khỏi bệnh viện.

“Em mê sảng gì đó, Cố Phong yêu đương với em lúc nào chứ?!”

Mặt nổi đầy gân xanh rống giận.

Anh còn dùng tay siết chặt bả vai Vương Hinh Tuyết, lắc lư thật mạnh, dùng cách Vương Hinh Tuyết tỉnh táo .

Vương Hinh Tuyết đau đến mức hít một ngụm khí lạnh, tránh thoát: “Buông , em đau!”

TBC

“Em còn đau nữa hả? Em vu khống quân nhân là vi phạm pháp luật hả!”

Vương Cường đột nhiên loại chuyện đáng sợ .

Vương Hinh Tuyết , nhưng mà cơn đau lộ một nụ còn hơn cả .

“Em là bệnh nhân tâm thần, cho dù g.i.ế.c thì cũng sẽ tha thứ, với ai với là em đang vu khống chứ?”

Loading...