Co Vương Cường co rút kịch liệt, trực giác tiếp tục phủ nhận: “Không thể nào là sự thật , Cố Phong như thế...”
“Cố Phong như thế, chẳng lẽ em gái là như thế ? Tối hôm đó uống say, nhận nhầm em thành khác, kéo em đến nhà nghỉ thuê phòng!” Ánh mắt đáng sợ của Vương Hinh Tuyết đối diện với gương mặt nghi ngờ của Vương Cường, hơn nữa cô còn cố ý thả chậm tốc độ chuyện, để cho rõ ràng.
Vương Cường dần dần yên lặng , nếu như tình huống say rượu, nếu Cố Phong thật sự nhận nhầm Vương Hinh Tuyết thành Diệp Ninh, nếu Vương Hinh Tuyết dự mưu từ ...
Hình như cũng là khả năng.
“Em thật sự... lên giường với ?”
Vương Hinh Tuyết vô cùng khẳng định gật đầu: “Em sẽ lấy chuyện để dối.”
Vương Cường lời , mặt nóng rát như lửa đốt, Vương Hinh Tuyết hề ngại ngùng chút nào.
Cô thấy Vương Cường liên tục đổi sắc mặt, cho thời gian để chấp nhận sự thật .
Một lúc , Vương Cường đổi thái độ, dùng giọng điệu thương lượng : “Hinh Tuyết, cảm thấy cho dù như thế thì em và Cố Phong cũng khả năng cho lắm. Hiện tại Cố Phong và Diệp Ninh hòa, sẽ đồng ý em .”
Anh vẫn vì chuyện mà đắc tội Cố Phong.
Huống chi tình hình hiện tại của Vương Hinh Tuyết như thế, cho dù là gả cho nào thì cũng là hại .
Lần Vương Hinh Tuyết cũng giận, ngược còn chút hưng phấn.
Nếu đến cả của cô cũng tin tưởng lời dối của cô , những khác đương nhiên cũng sẽ như thế.
“Anh, em như thế , gả cho Cố Phong thì thể gả cho ai đây? Anh cũng thể trơ mắt cả đời của em phá hủy đúng ?”
Cô cũng đổi gương mặt khác, lộ vẻ mặt nhu nhược đáng thương, tủi cầu xin.
Trong đầu Vương Cường rối loạn thành một cuộn chỉ rối, nếu đây là thật, thì yêu cầu Cố Phong chịu trách nhiệm cũng mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1420.html.]
“Em để suy nghĩ thêm.”
“Anh, hạnh phúc nửa đời của em xem định thế nào đó.” Vương Hinh Tuyết nhắc nhở , dùng hạnh phúc của ngụy trang, còn đường lui.
Đoàn văn công.
“Không gì, chuyện trong bộ đội quan trọng hơn. mà cho dù bận thì cũng đừng quên ăn cơm đó.”
Diệp Ninh gọi điện thoại với Cố Phong, Cố Phong thể đến đón cô, cô cũng suy nghĩ quá nhiều.
“Anh sẽ ăn uống đúng giờ, em cũng nhớ đó. Sau khi về nhà nghỉ ngơi sớm, đừng ngoài chơi.” Cố Phong cũng quan tâm dặn dò cô.
“Được , em . Sáng mai trong đoàn sẽ đến tỉnh thành biểu diễn, chắc thể về kịp trong ngày, em báo cho . Anh đừng nhớ em quá nha.” Diệp Ninh nửa đùa nửa nghiêm túc trêu ghẹo.
Cố Phong vô cùng nghiêm túc : “Làm bây giờ, hiện tại bắt đầu nhớ em .”
Diệp Ninh thế cũng chọc , tại cô phát hiện miệng lưỡi của trơn tru như thế nhỉ?
“Hay là tối nay đến nhà em ?”
“Anh bận đến hơn nửa đêm, ngày mai em còn công tác, cứ ngủ sớm .”
Diệp Ninh sớm đoán sẽ từ chối.
“Vậy ngoan ngoãn ở nhà chờ em về .”
“Được .” Cố Phong đồng ý, hai cúp điện thoại.
Diệp Ninh thoáng qua đồng hồ, cũng chỉ hơn nửa tiếng nữa là đến giờ tan ca .
Hiện tại cô khá rảnh rỗi chuyện gì để , dứt khoát gọi điện thoại cho Trương Quốc Trụ, hỏi thăm tiến độ chế tác hậu kỳ của điện ảnh.
TBC
Điện thoại đổ chương một lúc lâu, giọng vẻ bận rộn của Trương Quốc trụ mới vang lên.