Lý Kim Phượng ngã mạnh xuống đất, bên cạnh đều hoảng sợ, chờ hồn lập tức luống cuống tay chân chạy đến đỡ cô lên.
Khi sờ đến phần gáy của cô , lập tức cảm giác cho lắm.
“Máu... Chảy m.á.u ?!!”
Lúc , tay của một phụ nữ dính đầy vết máu, mà đống m.á.u là chảy từ đầu Lý Kim Phượng .
Tất cả xung quanh đều hoảng loạn xông đến, về phía chỗ Lý Kim Phượng ngã xuống, lúc nơi đó một cục đá cứng rắn.
Vương Hinh Tuyết thấy lòng bàn tay phụ nữ là máu, cũng cương cứng tại chỗ, lộ một chút hoảng loạn.
Lý Kim Phượng hình như đau đến mức thể nhúc nhích, càng cố gân cổ lên la to: “Đau, ... báo công an, mau báo công an, Vương Hinh Tuyết g.i.ế.c .”
Mọi cô kêu gọi đồng loạt đổi sắc mặt, ánh mắt khi về phía Vương Hinh Tuyết giống như là đang yêu ma quỷ quái .
Vương Hinh Tuyết theo bản năng lắc đầu, phủ nhận, càng giải thích: “, g.i.ế.c chị...”
Lý Kim Phượng hô to “báo công an”, đó hai mắt trợn lên, ngất .
Tất cả đều luống cuống, hiện tại chỉ cách nào xác định tình hình vết thương của Lý Kim Phượng, thậm chí còn cô sống c.h.ế.t như thế nào.
Có nhanh chóng đến phòng cảnh vệ cầu cứu, thật sự chạy về nhà gọi điện thoại báo công an.
Vương Hinh Tuyết ngơ ngác, cô chẳng qua chỉ là đẩy Lý Kim Phượng một chút mà thôi, tại thành g.i.ế.c ?
“ g.i.ế.c , tù! tù, g.i.ế.c ...”
Cô liên tục nỉ non, ánh mắt dần dần mất tiêu cự.
Trần Hồng Diễm sợ đến phát run, thật sự ngờ rằng sẽ phát sinh chuyện như thế.
Vương Hinh Tuyết chạy trốn, nhưng mà cảnh vệ viên trong đại viện nhanh chóng chạy đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1427.html.]
Cô mới hành động lập tức khống chế ngay tại chỗ
“Mấy buông ! g.i.ế.c , g.i.ế.c c.h.ế.t cô , cố ý...”
Vương Hinh Tuyết khàn giọng tự biện minh cho , cảm xúc kích động giống như Lý Kim Phượng c.h.ế.t thật .
Công an đến nhanh, nhanh đến mức còn kịp phản ứng , bọn họ tiếp nhận quyền khống chế Vương Hinh Tuyết từ trong tay cảnh vệ viên.
Vương Hinh Tuyết liều mạng tránh thoát, mãi đến khi còng tay lạnh như băng trói cổ tay cô , đầu óc cô trống rỗng.
Lý Kim Phượng thương hôn mê đưa đến bệnh viện, Vương Hinh Tuyết áp giải lên xe cảnh sát.
Trần Hồng Diễm và mấy gia đình quân nhân khác cũng cùng mang đến đồn công an để tìm hiểu tình hình.
Không ai ngờ rằng sự việc sẽ kết thúc bằng phương thức .
Mà về tai tiếng chuyện Vương Hinh Tuyết và Cố Phong lên giường cũng lập tức chuyện Lý Kim Phượng thế mất.
Tất cả đều đang sôi nổi bán tán khi Vương Hinh Tuyết mắc bệnh tâm thần cố ý đả thương thì thả một cách dễ dàng ?
Đồn công an.
“Thả ! Mấy giam giữ , bệnh! Mấy mau thả ngoài!”
Từ khi đến đồn công an, cảm xúc của Vương Hinh Tuyết vẫn bình tĩnh , cứ luôn la hét ầm ĩ, càng miễn bàn đến chuyện thẩm vấn bình thường.
TBC
mà nhiều chứng kiến đầu đuôi chuyện, cho nên cũng cần lấy khẩu cung của cô .
Mấy của quân nhân đưa đến đây ghi chép khẩu cung xong lập tức rời , chỉ Trần Hồng Diễm là đang lo sợ bất an năn nỉ công an.
“Đồng chí công an, em chồng của bệnh tâm thần, em mới xuất viện bao lâu, em khống chế bản , xin các thương xót, tha cho em một .”
Hiện tại Trần Hồng Diễm thật sự quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của Vương Hinh Tuyết, nhưng mà nếu như bỏ mặc cô thì khi về nhà chị thể nào ăn với chồng .