Ngô Hàm Nhu trốn trong góc dám nhúc nhích, mãi đến khi Giang Phong Lâm xe , cô mới cẩn thận lú đầu .
Chờ đến khi cô trong sân nữa thì thấy bóng dáng của Giang Húc Đông nữa.
Chúng cứ chờ thêm một lúc nữa , cũng cho thời gian bình tĩnh .
Cũng chính vì suy nghĩ của cô , cô bỏ lỡ gặp mặt Giang Húc Đông, cũng bỏ lỡ cơ hội tỏ tình chính thức duy nhất trong đời .
Chờ đến khi bọn họ gặp thì cũng là chuyện của bốn năm .
Lúc đó và cô cảnh còn mất từ lâu .
Ngày hôm .
Trước khi ngoài, Diệp Ninh cũng cảm nhận tâm trạng của vô cùng nặng nề.
Hôm nay trong đoàn tổ chức tiệc chia tay vui vẻ, tuy rằng là tiệc chia tay vui vẻ, nhưng ai vui thật chứ.
Cô sửa soạn đơn gian, đó lập tức xuống lầu.
Không chỉ Vương Kim ở lầu chờ đợi mà đến cả Giang Húc Đông cũng mặt.
Không ảo giác của cô , cô cảm giác Giang Húc Đông của ngày hôm nay cực kỳ khác với hôm.
Anh mặc một bộ quần áo thoải mái, nhưng mà từ đầu đến chân trông vẻ xuề xòa chút nào.
Trông cũng giống như là sáng sớm ngoài tập thể dục, ngược giống như ngoài hơn.”
“Anh Giang, chào buổi sáng.”
Diệp Ninh nghĩ đến cú điện thoại tối hôm qua, hôm nay Giang Húc Đông đến đây, chắc là chuyện gì đó với cô.
Mà cô đoán cũng sai.
Giang Húc Đông đến đây thứ nhất là báo cho cô chuyện xong. Thứ hai là gặp cô cuối cùng khi rời .
“Chào buổi sáng. với cha chuyện của cô và Cố Phong .”
Quả nhiên đúng như những gì Diệp Ninh đoán.
TBC
“Ý của thủ trưởng là?”
Tim Diệp Ninh đập thình thịch, thật sự thể xảy bất cứ sai lầm gì nữa.
Giang Húc Đông thấy cô hồi hộp lo lắng như thế, nhịn mỉm .
“Nguyên văn của cha là, chỉ cần hai tự nguyện phục hôn, thì vấn đề gì nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1502.html.]
Diệp Ninh lập tức kích động: “Anh Giang, thật sự là ân nhân của đó!”
Có những lời của thủ trưởng, vấn đề đều thể giải quyết một cách dễ dàng!
Giang Húc Đông dịu dàng như nước, từ đầu đến cuối vẫn cứ chằm chằm gương mặt tươi của cô.
“Hiện tại cô thể yên tâm , bảo Cố Phong nhanh chóng nộp đơn xin phục hôn .”
Diệp Ninh gật đầu như giã gạo, bọn họ thật sự quá nhiều “đường vòng”, cô nên nghĩ đến sớm hơn mới đúng.
“Ừ, chờ đến khi chúng phục hôn, sẽ mời cô đến uống rượu mừng!”
Giang Húc Đông : “Nếu thể đến, nhất định sẽ đến”
Diệp Ninh hiểu những gì đang ám chỉ: “Anh Giang, tập thể dục ? cũng đến đoàn văn công .”
Tuy rằng ngày hôm nay nhất định sẽ là một ngày đau buồn, nhưng Giang Húc Đông mang đến một tin vui cho cô.
“Được , cô .” Dưới đáy mắt Giang Húc Đông tràn ngập vẻ lưu luyến.
Anh đến bao giờ bọn họ mới thể gặp .
mà thể khẳng định một chuyện, lúc đó cô như mong , tái hợp với Cố Phong nữa.
“Diệp Ninh.”
Nhìn Diệp Ninh mở cửa xe , gọi cô nữa.
Diệp Ninh : “Còn chuyện gì ?”
“Sau cô chăm sóc cho bản , sự nghiệp quan trọng, nhưng cơ thể càng quan trọng hơn.” Giang Húc Đông dịu dàng dặn dò.
Rõ ràng nhiều điều nó, nhưng mà thể nào nên lời, cuối cùng cũng chỉ thể một câu đau ngứa thôi.
Diệp Ninh về phía , ánh mắt d.a.o động, rõ vì những lời .
Cô đang định hỏi cho rõ ràng thì Giang Húc Đông thúc giục cô: “Mau lên xe , đừng đến trễ.”
“Anh Giang, ... Có ?” Diệp Ninh nhạy cảm xác nhận nữa với .
Giang Húc Đông lắc đầu : “ thì chuyện gì chứ, nhanh .”
Diệp Ninh thật sự nghĩ sẽ chuyện gì, cũng chỉ cho rằng suy nghĩ nhiều.
Giang Húc Đông theo hướng chiếc xe rời , yên tại chỗ một lúc lâu.
Có một câu Ngô Hàm Nhu đúng, đúng là một nhu nhược, khi đối mặt với Diệp Ninh, đến cả lời chào tạm biệt cũng thể nào .
mà như thế thì chứ, chỉ cần mỗi đều mạnh khỏe, sẽ một ngày gặp thôi!