Trong phòng lâm sự yên tĩnh giống như c.h.ế.t chóc.
Ánh mắt thâm sâu âm hiểm của Mục Văn Hạo liên tục đảo tới đảo lui, giọng khàn khàn nỉ non: “Những chuyện xảy dạo gần đây cứ cảm thấy lắm.”
Không chuyện gì thành theo đúng kế hoạch của , trong lòng cứ quanh quẩn dự cảm chẳng lành nào đó.
TBC
mà từ đến nay giác quan thứ sáu của vẫn luôn chính xác.
“Ông chủ, lẽ chỉ là cấp việc sơ sót mà thôi.” Hà Bân vô cùng cẩn thận trấn an.
Thật chỉ cần Mục Văn Hạo tiếp tục chấp nhất với Diệp Ninh nữa thì sẽ xảy bất cứ vấn đề gì, chỉ điều cho dù như thế nào thì cũng dám những lời .
“Cậu xuống .” Mục Văn Hạo chỉ cảm thấy đầu đau như nứt , thậm chí cũng dục vọng nổi giận.
Anh nhắm mắt , nghĩ đến chuyện gì.
Một lúc , Mộng Kiều Nhụy mang giày cao gót đến. Nhìn thấy trạng thái của Mục Văn Hạo, lập tức phía , do dự giây chủ động xoa huyệt thái dương cho .
“Dạo gần đây cô còn liên lạc với Diệp Ninh nữa ?”
Mục Văn Hạo nhẹ nhàng một câu, động tác của Mộng Kiều Nhụy lập tức dừng .
“Không .”
Cô thật, lâu lắm hai bọn họ liên lạc với .
“Cô nghĩ cách gì đó, hẹn cô ngoài.” Mục Văn Hạo vẻ như vô cùng tùy ý những lời .
Toàn Mộng Kiều Nhụy lập tức trở nên căng thẳng, cô rõ tình huống hiện tại giữa Diệp Ninh và Mục Văn Hạo hơn bất cứ ai, lúc Mục Văn Hạo gặp mặt Diệp Ninh, chắc chắn chuyện lành gì.
“Cô em là của , thể lời em chứ.”
Cô biện giải, nhưng đây cũng là sự thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1508.html.]
“ quan tâm cô dùng cách gì, chỉ cho cô ba ngày.” Mục Văn Hạo tiếp tục lặp .
Mộng Kiều Nhụy hoảng sợ, cô thật sự thể chuyện , hơn nữa cũng thêm một kẻ thù giống như Diệp Ninh.
“Văn Hạo, em thật sự...”
Cô còn kịp lời từ chối thì Mục Văn Hạo chợt lên, vươn tay nắm lấy cằm cô .
Lúc ánh mắt của Mục Văn Hạo vô cùng hung dữ, giống như chỉ cần cô dám một chữ “” thì sẽ lập tức xé thành mảnh nhỏ ngay lập tức.
Mộng Kiều Nhụy đau đến mức mắt đỏ lên, nhưng mà so với cơn đau thì trạng thái của Mục Văn Hạo cô càng cảm thấy đáng sợ hơn, trong nháy mắt cũng mất can đảm và suy nghĩ phản kháng.
“Được ... em, em sẽ liên lạc với cô .”
Lúc Mục Văn Hạo mới buông lỏng tay , ánh mắt lạnh lùng đầy khinh thường về phía gương mặt của cô .
“Cô đừng tưởng là Diệp Ninh cái gì cho cô, hiện tại còn giữ cô ở là bởi vì cô còn một chút tác dụng, đừng mà điều.”
Mộng Kiều Nhụy há to miệng thở hổn hển, mặt mang theo vẻ sợ hãi thể nào che giấu .
Đến tận lúc , cô vẫn cứ cảm thấy sợ đàn ông .
“Em, em ...”
“Chỉ cần cô xong chuyện , cô thể tiếp tục bà chủ ở Hồng Hải. mà nếu như cô chơi chiêu gì đó, thì cô chính là Đường Uyển Như thứ hai!”
Mục Văn Hạo thật sự ý định g.i.ế.c c.h.ế.t cô , từ đến nay cũng chỉ một cô là dám tính kế mà vẫn còn sống yên thôi đó.
Toàn Mộng Kiều Nhụy run lên, một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân xông thẳng lên đến đỉnh đầu.
Cô thật sự hiểu Mục Văn Hạo, nếu theo lệnh của thì cô sẽ thật sự c.h.ế.t chỗ chôn.
“Em dám!”
Cô đồng ý với Mục Văn Hạo, đồng thời cũng chỉ thể âm thầm một câu xin với Diệp Ninh.