Tuy rằng Diệp Ninh chuẩn sẵn tâm lý , nhưng mà Mục Văn Hạo , cô vẫn cảm thấy chút khó thở.
Không ngờ dùng cách để buộc cô khuôn khổ ?!
Trừ khi cô chết!
Mục Văn Hạo chút hoang mang tháo cà vạt, cởi áo khoác .
Diệp Ninh thật sự luống cuống.
Hiện tại cô thậm chí còn bất cứ cơ hội phản kháng nào.
“Mục Văn Hạo, luôn mồm yêu , nếu thật sự yêu thì sẽ cưỡng ép !”
Trong giọng của cô mang theo một chút run rẩy.
Mục Văn Hạo thật sự dừng , ánh mắt sáng rực cô: “Nếu yêu em thì chờ đến bây giờ. thể chiếm hữu em trong lúc em hôn mê, nhưng như thế.”
Anh cô tỉnh táo mà đắm chìm trong đó.
Tỉnh táo mà trở thành phụ nữ của !
Diệp Ninh cảm nhận lực áp bách đến từ đàn ông , nhưng cô thể cứ thế mà bỏ cuộc .
“ đói bụng! , đói! Anh cái gì, ít nhất cũng ăn no bụng !”
Mục Văn Hạo đây chỉ là cái cớ để kéo dài thời gian của cô mà thôi, nhưng mà vẫn sẵn lòng phối hợp cô .
Bởi vì chỉ như thế, cô mới thật sự để ý cô.
“Được, chúng ăn cơm .”
TBC
Anh đồng ý vô cùng dứt khoát, đó cuối cùng cũng dậy rời khỏi giường.
Diệp Ninh thấy khỏi phòng, lập tức mất sạch sức lực.
Vài giây , cô thử dậy nữa.
Hình như cô khôi phục một chút sức lực, nhưng cũng đủ sức cô bỏ chạy.
Lần Mục Văn Hạo rõ ràng là chuẩn sẵn sàng, bỏ thuốc cô, cô bỏ chạy cũng chạy .
Trong phòng đồng hồ, mà túi xách, đồng hồ và mấy thứ khác của cô quăng ở nơi nào .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1522.html.]
Mục Văn Hạo cô khái niệm thời gian đúng ?
Cô thử vài nhưng thành công, đổ mồ hôi đầm đìa.
Như thì thật sự , trốn thoát, ít nhất cũng tìm đồ đạc phòng .
Ngay lúc Diệp Ninh cố gắng nghĩ cách thì Mục Văn Hạo bưng đĩa đồ ăn về.
Nhanh đến mức Diệp Ninh cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
“Nào, đút em ăn.”
“Không cần. tự ăn !” Thái độ của Diệp Ninh vô cùng gắt gỏng từ chối.
Mục Văn Hạo giống như thấy lời cô , chỉ lo tự gắp đồ ăn đưa đến bên miệng của cô.
Diệp Ninh vãn cứ nhúc nhích.
Mục Văn Hạo sốt ruột cũng tức giận: “Nếu em ăn thì chúng thể tiếp tục chuyện lúc nãy.”
Diệp Ninh siết chặt nắm tay, đợi xong ngoan ngoãn mở miệng .
“Ha hả.” Mục Văn Hạo sung sướng bật thành tiếng.
Diệp Ninh nhai nuốt cực kỳ chậm rãi, một miếng thức ăn nhai ít nhất một hai phút.
Mục Văn Hạo lộ bất cứ vẻ sốt ruột gì, ngược còn vẻ vô cùng hưởng thụ.
Cứ như , nửa tiếng đồng hồ trôi qua, bộ đồ ăn trong đĩa đều bụng của Diệp Ninh.
“Từ đến nay bao giờ phát hiện em ăn uống khỏe như thế.” Mục Văn Hạo chủ động trêu chọc.
Giống như hiện tại hai bọn họ là yêu vô cùng thiết .
Diệp Ninh no đến khó chịu, chẳng qua chỉ là vì kéo dài thời gian mà thôi.
Mục Văn Hạo buông đĩa thức ăn xuống, ánh mắt u ám về phía cô.
“ còn ăn trái cây!” Diệp Ninh đành tìm cớ khác.
Mục Văn Hạo cũng đồng ý ngay, mà chằm chằm cô vài giây.
Tuy rằng mặt ngoài Diệp Ninh vẫn còn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng thực tế trong lòng hoảng loạn c.h.ế.t .