Lữ Đình và Vương Kim cũng phòng, khi thấy Diệp Ninh, hai gần như thở nỗi nữa.
“Mẹ nó, Mục Văn Hạo! Ông đây g.i.ế.c c.h.ế.t mày!”
Vương Kim tức giận mắng, đó thật sự xoay g.i.ế.c Mục Văn Hạo.
Trong ba bọn họ, Lữ Đình là duy nhất còn bình tĩnh, vội vàng cản .
“Hiện tại lúc để ý đến Mục Văn Hạo, mau đưa Diệp Ninh đến bệnh viện !”
Sự an của Diệp Ninh mới là quan trọng nhất.
Hơn nữa cho dù Mục Văn Hạo cái gì thì cũng thể nào chạy thoát .
“ , cứu Diệp Ninh !” Vương Kim cũng hồn, vội vàng chạy đến bên cạnh Cố Phong: “Cố Phong, bình tĩnh, chúng nhanh chóng đưa Diệp Ninh đến bệnh viện!”
Cố Phong đương nhiên cũng , nhưng mà hiện tại thật sự dám đụng cô.
Cuối cùng Lữ Đình và Vương Kim cùng giúp đỡ, Cố Phong thành công ôm Diệp Ninh hôn mê lên.
“Mau lái xe!”
Lữ Đình xuống lầu hô to.
Cố Phong ôm chặt lấy Diệp Ninh, dùng tốc độ nhanh nhất ngoài.
Mục Văn Hạo vốn dĩ rơi trạng thái bán hôn mê mở mắt , bóng dáng hai đang rời , cong khóe môi lên.
Lần là đang trào phúng chính .
Trong trận chiến giữa và Cố Phong , cuối cùng thất bại vẫn cứ là .
thua Cố Phong, mà thua trong tay Diệp Ninh.
Người phụ nữ ngu xuẩn thà là tự hại đến c.h.ế.t cũng ở bên cạnh .
Bọn họ đều yêu là gì, nhưng nếu yêu Diệp Ninh thì tại sẽ thất bại thảm hại như thế chứ?!
Tim ... Thật sự đau quá!
“Tiểu Ninh, em cố lên, chúng sắp sửa đến bệnh viện !” Trên đường , Cố Phong vẫn cứ liên tục chuyện với Diệp Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1530.html.]
Anh bao giờ cảm thấy sợ hãi như bây giờ.
Lữ Đình và Vương Kim cũng vô cùng nghiêm túc, đến cả lời an ủi cũng nên lời.
Trong mấy năm dài dòng , Cố Phong và Diệp Ninh thật sự trải qua quá nhiều cực khổ và khúc chiết.
Vương Kim chạy xe nhanh đến mức xe nổ, xông thẳng đến bệnh viện.
“Bác sĩ, y tá, mau đến cứu !”
Trong tiếng rống to của Vương Kim, Diệp Ninh bác sĩ đẩy mạnh trong phòng cấp cứu.
Ánh mắt của Diệp Ninh vẫn cứ theo bóng dáng của Diệp Ninh, mãi đến khi cách cửa dày nặng của phòng cấp cứu đóng cản trở.
TBC
Quần áo của cũng dính đầy máu, là m.á.u của Diệp Ninh.
“Cố Phong, Diệp Ninh sẽ .” Lữ Đình vỗ vai .
Cố Phong vẫn cứ nhúc nhích, chằm chằm cánh cửa .
Giờ phút , thời gian giống như cũng yên lặng .
Vương Kim liên tục tới lui, trong vòng nửa tiếng đồng hồ mười .
Lữ Đình cũng lộ vẻ mặt lo lắng sốt ruột, nhưng mà hiện tại cũng cần về để khống chế bộ sự việc.
“Vương Kim, xem tình hình bên phía Mục Văn Hạo, nhưng mà nơi ...”
“Nơi cứ giao cho , .” Vương Kim đợi xong thúc giục ngay.
Cái tên Mục Văn Hạo âm hiểm, lỡ như còn chuẩn gì khác nữa thì cũng là chuyện phiền phức.
Lữ Đình quá yên tâm về phía Cố Phong, đó : “ nhanh về nhanh.”
Anh rõ nếu Diệp Ninh bất trắc gì, một Vương Kim ở nơi chắc chắn sẽ khống chế Cố Phong.
Bên ngoài phòng cấp cứu trống rỗng chìm trong yên lặng, giống như tất cả đều chết.
Vương Kim lo lắng Cố Phong, giống như một sợi dây cung kéo căng đến cực hạn, một là thả lỏng, hai chính là đứt gãy hủy diệt.
Anh giúp Cố Phong, chỉ thể âm thầm cầu nguyện trong lòng, Diệp Ninh nhất định vượt qua cơn nguy hiểm ...