“Được, , sẽ nhanh chóng sang đó.”
Lúc Cố Phong cửa, Diệp Ninh đang gọi điện thoại.
Chờ cô cúp máy, Cố Phong cũng đến bên cô.
“Bọn họ giục em nữa ?”
Diệp Ninh vô cùng tự nhiên lên, cầm lấy quân trang mà mới cởi .
“ . Vốn dĩ em nên đến đó báo danh từ sớm , hơn nữa bên còn một buổi biểu diễn vô cùng quan trọng, sắp xếp cho em lên sân khấu.”
Mấy ngày nay vẫn luôn là chủ nhiệm đoàn văn công Tây Nam La Nghị liên lạc với cô.
Lúc trong buổi biểu diễn liên hợp bọn họ cũng từng tiếp xúc với , cho nên hiện tại khi chuyện với cũng khá thuận tiện.
Cố Phong chuẩn sẵn tâm lý cô sẽ rời từ lâu , nhưng mà khi ngày đến , vẫn cảm thấy lưu luyến.
“Em định chừng nào thì khởi hành?”
TBC
Diệp Ninh suy nghĩ : “Ngày mốt .”
“Nhanh ?” Cố Phong thật sự thể nào bình tĩnh , vươn tay ôm cô trong lòng: “Làm đây? Anh nỡ để em .”
“Vậy em nữa nha?” Diệp Ninh trêu ghẹo.
Cố Phong gác cằm lên vai cô: “Anh trở thành gánh nặng của em.”
Hiện tại cô cũng đủ ưu tú , cũng càng cố gắng hơn mới .
“Anh là gánh nặng của em, là yêu của em.” Diệp Ninh hề keo kiệt bày tỏ tình yêu với .
Cố Phong lập tức cô dỗ cho vui vẻ: “Ngày mốt đưa em qua đó, sẵn tiện thăm cha luôn.”
Diệp Ninh thật sự khá bất ngờ và vui vẻ: “Được ạ?”
“Xin nghỉ hai ba ngày thì vẫn thành vấn đề.” Cũng lâu lắm Cố Phong gặp cha , hiện tại bọn họ dọn đến kinh thành, cũng luôn nhớ nhung, lúc thể tranh thủ cơ hội luôn.
Diệp Ninh cảm thấy nếu như thế thì sẽ vất vả, dù thì chạy tới chạy lui cũng mất hết hai ngày .
mà cô cũng cha chồng nhất định là cũng nhớ , thể ở bên một ngày cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1540.html.]
“Được , ngày mốt hai chúng xuất phát.”
Hai ngày .
Diệp Ninh ở lầu, cửa sổ nhà .
Có lẽ rời , cô sẽ cơ hội về nơi nữa.
Tuy rằng cô ở nơi quá lâu, nhưng giờ phút vẫn cảm thấy chút lưu luyến.
Cố Phong và Vương Kim dọn hành lý trong xe, hành lý ít, nhét đầy cả cốp xe,
Một lúc Cố Phong đến bên cạnh Diệp Ninh, : “Tiểu Ninh, chúng thể .”
“Cũng em còn cơ hội về nữa .” Diệp Ninh chút cô đơn nỉ non .
Cố Phong theo tầm của cô, thể hiểu tâm trạng hiện tại của cô là như thế nào, dịu dàng : “Em thể về bất cứ lúc nào.”
Dù thì vẫn còn ở nơi .
Diệp Ninh lưu luyến rời thu hồi tầm mắt, nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng của , đó cùng Cố Phong lên xe,
Xe chậm rãi rời khỏi viện gia thuộc, rời khỏi huyện thành.
Diệp Ninh xuyên qua cửa sổ xe, đường phố quen thuộc, tuy rằng nơi quê hương của cô, nhưng còn hơn cả quê hương.
Đây chính là huyện thành đầu tiên khi cô “ đến nơi ” tiếp xúc đến, hơn nữa trong hơn hai năm qua cô vẫn luôn sinh sống, trưởng thành và đổi lột xác ở nơi .
Nơi đồng nghiệp và bạn bè của cô.
Nói cũng là nơi cô và Cố Phong nảy sinh tình cảm, cũng là nơi bọn họ xác nhận đối phương.
Ở chỗ cô xảy quá nhiều chuyện, mồ hôi, đau khổ, càng nhiều chuyện mỉm và hạnh phúc.
Hiện tại cô sắp sửa bước lên hành trình mới, mà cô sẽ vĩnh viễn quên nơi .
Lúc , Cố Phong nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.
Diệp Ninh hồn, đầu về phía .
Hai , mười ngón tay nắm chặt .