Diệp Quốc Sinh ngẩng đầu lên, thèm để ý đến.
Thôn trưởng thở dài, xin cũng là chuyện đương nhiên.
“Quốc Sinh, Thu Phân, còn Diệp Ninh, mặt các bà con một tiếng thật xin với cả gia đình ông, cũng sẽ ngăn cản cho loại chuyện xảy nữa.”
Ông thật lòng.
Được thôn trưởng đích xin , trong lòng Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân đều thỏa mãn.
Mọi cũng cho rằng Diệp Ninh cũng nên hài lòng .
mà ngờ lời Diệp Ninh tiếp theo đó cho bầu khí trở nên vô cùng căng thẳng nữa.
“Bác thôn trưởng, thật việc cũng chẳng liên quan gì đến bác cả, con đang bọn họ. Lúc nãy khi bọn họ bôi nhọ con thì là khẳng định, vô cùng tự tin. Nếu như bọn họ sai, đương nhiên là để bọn họ tự xin .”
Bọn họ mà Diệp Ninh chính là chỉ tất cả đang ở đây.
Những chỉ những trẻ tuổi trạc tuổi của cô, còn các bậc cha chú tuổi bằng Diệp Quốc Sinh, thậm chí còn một lớn tuổi bối phận ông bà.
Làm tất cả những đều xin , rõ ràng là đang khó khác, cũng là chuyện thể nào diễn .
“Diệp Ninh, cô đừng mà lý tha , các bà con đúng là chuyện của cô, nữa là .”
Một ông cụ hơn bảy mươi tuổi chống gậy, run run rẩy rẩy từ trong đám .
Ông cũng coi như quan hệ họ hàng với nhà họ Diệp, Diệp Quốc Sinh thấy ông còn kêu một tiếng chú.
Diệp Ninh nhướng mày về phía ông cụ: “Không chuyện là thể tùy tiện ăn vô căn cứ ? Vậy ngoài, thích bôi nhọ ai thì cứ việc bôi nhọ đó ?”
“Diệp Ninh! Không lẽ cô còn chọc ít chuyện phiền phức cho trong thôn ? Đừng tưởng rằng hiện tại cô chút tài năng là thể diễu võ dương oai ở trong thôn!” Ông già quát lớn, bày tư thế của bậc ông cha.
Diệp Ninh ông già vẻ vô cùng chính nghĩa, đây là định cậy già lên mặt đúng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-230.html.]
“Quốc Sinh, lúc nãy thôn trưởng cũng xin , tụi bây còn thế nào nữa hả?” Ông già cũng là khôn khéo, Diệp Ninh khó chuyện cho nên trực tiếp quăng vấn đề cho Diệp Quốc Sinh.
Quả nhiên, Diệp Quốc Sinh lộ vẻ mặt khó xử.
Dựa theo ý của ông, chuyện đến nước , đúng là thể bỏ qua .
Hơn nữa thôn trưởng và già đều lên tiếng, nếu tiếp tục kiên quyết bắt xin thì chẳng khác nào đắc tội với của cả thôn.
“Tiểu Ninh, cũng nên tìm chỗ thể khoan dung mà độ lương, nếu thì thôi cứ bỏ .”
Cuối cùng Diệp Quốc Sinh vẫn cứ quyết định một sự nhịn chín sự lành.
Triệu Thu Phân cũng gật đầu theo, ở phe chồng.
Ánh mắt Diệp Ninh chút đổi, đang định chuyện thì Cố Phong cản .
Cô vui nhíu chặt mày, lẽ cũng nhúng tay chuyện của cô?
“Có thể để vài lời ?”
Giọng của Cố Phong trầm.
“Đương nhiên là . Cố Phong, con khuyên Diệp Ninh .” Thôn trưởng Cố Phong lý lẽ, chỉ cần chuyện thì Diệp Ninh chắc chắn sẽ .
Diệp Quốc Sinh và Triệu Thu Phân cũng cho Cố Phong một ánh mắt khẳng định.
Dưới ánh chăm chú của vô nơi đây, Cố Phong chậm rãi : “Chuyện ngày hôm nay thật sự là của trong thôn, tuy rằng hiện tại đều đang đề xướng tự do ngôn luận, nhưng Diệp Ninh là gia đình quân nhân, tuyệt đối cho phép bôi nhọ như thế. Cho dù Diệp Ninh gia đình quân nhân mà chỉ là một bình thường, tình huống bất cứ chứng cứ gì mà lan truyền khắp nơi rằng cô chuyện thì cũng ảnh hưởng lớn đến danh dự của đối phương.”
TBC
Anh cố ý chậm, tăng lớn âm lượng, mỗi một ở nơi đều thể rành mạch rõ ràng.
Không chỉ thôn trưởng và các thôn dân giật , mà đến cả vẻ mặt của Diệp Ninh cũng đổi, ánh mắt d.a.o động.
Cô ngờ rằng Cố Phong lựa chọn về phe của cô?!
Tuy rằng cô cũng sợ đối mặt một , nhưng mà ở bên cạnh, cảm giác cũng tệ lắm.