Diệp Ninh ở sân khấu đàn dương cầm, cô đương nhiên quá quen thuộc với bài hát , cho nên đàn tấu để ý đến phản ứng của .
Nhất là mấy Lâm Thanh ở thính phòng.
Khi thấy Lâm Thanh lộ sắc mặt hài lòng, trong lòng Diệp Ninh cũng vui vẻ.
Bài hát kết thúc, cảm xúc của vẫn cứ đắm chìm bên trong ca khúc .
Thành viên trong đội ca hát và dàn nhạc là biểu diễn, càng chấn động hơn nữa.
Bốp.
Bốp bốp.
Mãi đến khi tiếng vỗ tay của một vang lên.
Lâm Thanh lên vỗ tay, đây là lời khen ngợi lớn nhất cho ca khúc .
Trương Quốc Trụ cũng theo sát phía , ngay cả Hà Khôn và Viên Học Trí cũng đều dậy.
Bọn họ buộc thừa nhận , cho dù bài hát là do một ca nữ trong phòng ca múa sáng tác thì cũng đủ để bọn họ chọn dùng .
“Tốt lắm!” Lâm Thanh đầu tiên là lên tiếng khen ngợi, đó tiếp tục : “ đồng ý cho ca khúc biểu diễn trong buổi biểu diễn liên hợp cuối năm nay, thời gian tiếp theo, cần vất vả luyện tập thêm .”
Quyết định của Lâm Thanh cho tất cả sân khấu đều vô cùng phấn chấn.
“Đội trưởng Lý, đội trưởng Từ, hai theo .”
Lý Kiến Hoa lập tức với mấy đang kích động ở sân khấu: “Mọi ăn cơm , chiều nay tiếp tục luyện tập.”
Anh xong mới theo Từ Minh Vũ, đuổi kịp bước chân của Lâm Thanh.
Bầu khí lập tức thả lỏng , vô tiếng kêu gọi vang lên.
“Trong buổi biểu diễn liên hợp với đoàn văn công Tây Nam , chắc chúng sẽ thua nhỉ?”
Bởi vì một bài hát, dường như cũng thêm tự tin.
Bầu khí áp lực kéo dài nhiều ngày, hôm nay cuối cùng cũng thả lỏng đôi chút.
Diệp Ninh ngược bình tĩnh, bởi vì cô rõ ở mặt thực lực chênh lệch cực lớn, thứ bọn họ nghĩ là thế nào để chiến thắng, mà là thua cho mặt mũi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-298.html.]
TBC
Vương Hinh Tuyết giữa mấy thành viên trong đội ca hát đang cảm xúc trào dâng, mặt mày lộ vẻ dữ tợn.
Cô đương nhiên bài hát quan trọng đến cỡ nào, nhưng cơ hội cứ cướp ngay mặt cô .
Không cam lòng!
Cô thật sự cam lòng!
Ba Lâm Thanh, Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa văn phòng của đoàn trưởng.
“Bài hát , các giá cả ?”
Lâm Thanh chuẩn sẵn tâm lý.
“Bên phía Diệp Tử giá cả sẽ do chúng đưa .”
Câu trả lời của Từ Minh Vũ Lâm Thanh kinh ngạc.
mà chị nhanh chóng hiểu gì đó.
“Xem bán cho chúng ân tình .”
Hơn nữa bọn họ còn thể nào từ chối ân tình .
Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa đoán chị đang nghĩ gì, dám tùy tiện phát biểu ý kiến.
mà Lâm Thanh nhanh chóng lộ vẻ mặt hiền hòa : “Nếu như thế, cứ dựa theo giá cả cao nhất trong đoàn cho cô .”
Hai hề ngạc nhiên chút nào, bởi vì bài hát xứng đáng.
Ra khỏi văn phòng, Từ Minh Vũ cầm biên lai Lâm Thanh phê duyệt, trực tiếp đến phòng tài vụ.
mà đường đến đó, gặp Trương Quốc Trụ từ trong phòng biểu diễn .
“Đội trưởng Từ, chúc mừng , cuối cùng cũng tìm cách giải quyết vấn đề .”
Trương Quốc Trụ thật lòng mừng cho bọn họ, đồng thời cũng hâm mộ.
Từ Minh Vũ khống chế nụ mặt: “Chuyện khó khăn nhất cuối cùng cũng giải quyết, bên tổ diễn kịch của chuẩn thế nào ?”
Trương Quốc Trụ thở dài : “Đã sáng tác vài kịch bản , nhưng đều cảm giác mỹ cho lắm.”
Từ Minh Vũ cũng hiểu cảm giác hiện tại của , tình hình bên đội diễn kịch còn nghiêm túc hơn bọn họ nhiều, kịch bản cũng tự .