Từ Minh Vũ trò chuyện vài câu với Trương Quốc Trụ xong, đó lập tức tách .
Chờ đến khi khỏi phòng kế toán, tay cầm thêm một phong thư dày cộm.
“Đội trưởng Từ, chúng chuẩn đến nhà ăn ăn cơm, chung ?”
Trịnh Thư Vân và Diệp Ninh đến, gặp thì chủ động mời.
Hiện tại của đội ca hát và đội nhạc khí đều vô cùng vui vẻ, thật sự là khác một trời một vực mới mấy ngày .
“Thôi, còn ngoài nữa.”
“Có chuyện gì còn quan trọng hơn chuyện ăn cơm chứ?” Trịnh Thư Vân nhịn trêu chọc.
Từ Minh Vũ : “Chúng lấy ca khúc của về, nhưng mà còn trả tiền cho .”
Diệp Ninh như thế, lập tức để ý đến phong thư mà đang cầm trong tay, cũng đoán việc gì.
Lần đợi Trịnh Thư Vân mở miệng, cô lên tiếng .
“Cũng cần sốt ruột đến thế.”
Từ Minh Vũ vẫn cứ kiên quyết: “Lần đoàn văn công thật sự thiếu Diệp Tử một ân tình lớn, lúc nãy mới gặp đạo diễn Trương, bên phía tổ diễn kịch của bọn họ mãi vẫn xác định kịch bản, nếu nhờ Diệp Tử, hiện tại chúng cũng sẽ giống như thế. Người sáng tác cho cô một ca khúc như thế, đương nhiên nhanh chóng trả tiền cho .”
Diệp Ninh thấy hưng phấn như thế, cũng khuyên nhủ nữa.
“Diệp Tử cũng sảng khoái, ngờ còn thể đưa ca khúc đó trả tiền nữa.” Trịnh Thư Vân theo bóng dáng Từ Minh Vũ rời , cảm thán : “ mà ngờ đến cả đạo diễn Trương cũng khó xử.”
Diệp Ninh quá quen thuộc với Trương Quốc Trụ, nhưng mà cô từng cùng Trịnh Thư Vân đến tổ diễn kịch vài , bầu khí ở bên cũng .
Trịnh Thư Vân thấy Diệp Ninh phản ứng gì, tiếp tục : “Cô , đạo diễn Trương chính là bằng cấp cao cấp nhất trong đoàn văn công của chúng , kinh nghiệm việc chỉ đoàn trưởng. Hơn nữa đạo diễn Trương đến tổ diễn kịch của đoàn văn công chúng cũng coi như là nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, dựa theo kinh nghiệm của thì thể đến nơi càng hơn.”
Diệp Ninh hiếm khi Trịnh Thư Vân khen khác như thế, xem cô thật sự là đánh giá thấp vị đạo diễn Trương .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-299.html.]
Chiều tối, Diệp Ninh đúng giờ phòng ca múa Hồng Hải.
Quả nhiên chị Dung lập tức đưa tiền mà buổi trưa Từ Minh Vũ mới đưa đến, bỏ trong tay cô.
Diệp Ninh tiện tay đặt tiền trong ngăn kéo của bàn trang điểm, đó về phía chị Dung.
“Chị Dung, còn chuyện gì ?”
Hôm nay chị Dung trông khác với bình thường, mặt mày căng thẳng, lộ vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Chị Dung thôi.
Dưới ánh chăm chú của Diệp Ninh, chị cẩn thận đóng cửa phòng trang điểm , đó hạ giọng : “Mấy ngày nay chỉ sợ bầu khí trong phòng ca múa sẽ lắm, cô cũng để ý nhiều một chút, nhất định đừng trêu chọc ông chủ.”
“Rốt cuộc xảy chuyện gì thế?”
Nếu chuyện nghiêm trọng thì chị Dung sẽ trịnh trọng nhắc nhở cô như thế.
Chị Dung suy nghĩ một chút, cảm thấy cho Diệp Ninh cũng gì, lúc mới bổ sung thêm: “Là cô Đường gây sự rời khỏi ông chủ.”
Diệp Ninh sửng sốt, rõ ràng là ngờ sẽ là chuyện .
mà dựa mối quan hệ giữa Mục Văn Hạo và Đường Uyển Như mà , lẽ Đường Uyển Như chỉ là tùy ý cáu kỉnh kiếm chuyện, tuyệt đối sẽ rời khỏi Mục Văn Hạo.
“Tình hình khác.” Hình như chị Dung nhận suy nghĩ của cô, đành kỹ càng hơn: “Cô phòng ca múa Lam Phong ?”
Diệp Ninh gật đầu.
TBC
Từ khi cô đến Hồng Hải ca hát, cũng một ít hiểu về mấy cái phòng ca múa .
Phòng ca múa Lam Phong là phòng ca múa lớn nhất trong thành phố kế bên, quy mô còn chút lớn hơn Hồng Hải.
“Tuy rằng chúng và Lam Phong ở trong cùng một thành phố, nhưng mà hai bên vẫn luôn âm thầm hoặc công khai so kè chuyện ăn với . Cũng rốt cuộc cô Đường cách nào mà thể chuyện với bên Lam Phong, chỉ liên tục cướp mấy vụ ăn của ông chủ, ngày hôm qua còn trực tiếp trở mặt với ông chủ, là rời khỏi Hồng Hải, qua Lam Phong.”