Quả nhiên, lúc Trịnh Toàn Cường gã gián điệp thì sắc mặt lập tức đổi ngay.
“Em đang nghi ngờ ai?”
Toàn giống như bóng ma bao phủ, âm trầm khủng bố.
Tên của Sở Mục đến bên miệng của Lưu Hạt Tử, nhưng gã nuốt ngược trong.
“Hiện tại em còn thể xác định chắc chắn.”
Trịnh Toàn Cường chằm chằm mặt gã, xác định gã đang đùa, im lặng vài giây mới từ ghế sofa lên.
Lưu Hạt Tử trông mong chờ đưa quyết định.
“Được . Nếu em công an bắt thì em cũng tự sẽ hậu quả như thế nào.” Trịnh Toàn Cường lạnh lùng một câu, đó ngoài.
Đối với Trịnh Toàn Cường mà , chuyện gì quan trọng hơn việc bắt gián điệp ở bên .
Lưu Hạt Tử vui mừng chết, gã sợ công an bắt, bởi vì đây là chuyện thể nào xảy .
Hiện tại đại ca cho phép, cuối cùng thì cũng thể thoát khỏi lòng bàn tay của gã.
Gã tự rót cho một ly rượu đầu, uống đắc ý nỉ non.
“Sở Mục Sở Mục, mày tưởng mày việc kín đáo lắm ? Không thể trốn khỏi con mắt Hạt Tử tao , hai hành động liên tiếp đều thất bại, hơn nữa tao mới định bắt con nhỏ là nó lập tức ngay, đời gì chuyện trùng hợp như thế chứ.”
Nói xong lời cuối cùng, gã bưng ly rượu lên uống cạn, cảm thấy gã nắm giữ bí mật của Sở Mục .
Mà chuyện gã chính là tranh thủ lúc Sở Mục tin tức, bắt cô gái về, “hưởng thụ” cho sướng xong, đó quăng đến mặt Sở Mục và đại ca, Sở Mục còn đường xoay sở nữa.
Reng reng reng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-402.html.]
Đêm hôm khuya khoắt, Diệp Ninh đang ngủ đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên đánh thức.
Cô gần như là lập tức tỉnh táo , nhưng sốt ruột cầm ống lên, mà là chờ tiếng chuông vang lên đến giây cuối cùng mới máy.
“Alo, ai đó?”
“Người , em cần là ai , chỉ cần trả lời câu hỏi của là .”
Giọng nam đáng khinh từ trong ống truyền đến Diệp Ninh lập tức cảm thấy vô cùng khó chịu.
TBC
Giọng điệu chuyện lập tức cô nhớ đến đàn ông cô gặp ở hành lang trong tiệm cơm. Ngoại trừ thì còn thứ hai nào thể cô cảm thấy buồn nôn đến thế.
“ là ai , tên Lưu Hạt Tử đúng ? Những bắt cóc ngày hôm nay là do sai khiến đúng chứ?” Diệp Ninh chủ động xuất kích.
Lưu Hạt Tử chỉ sợ hãi, ngược càng thêm ngông cuồng.
“Không hổ là mà đây ý, chỉ xinh mà còn thông minh nữa. mà mấy chuyện rốt cuộc là do cô em tự nghĩ , là do Sở Mục âm thầm cho cô em thế?”
Cho dù cách điện thoại, Diệp Ninh cũng thể cảm nhận vẻ âm hiểm và đáng khinh của Lưu Hạt Tử.
“Sở Mục là ai? Rốt cuộc các cái gì?”
Hôm nay cô cố ý hỏi Cố Phong tên hiện tại của là gì. Bởi vì cô rõ ràng, cô càng ít thì cô và Cố Phong mới càng thêm an .
Tuy rằng cô thật sự , nhưng Lưu Hạt Tử hỏi như thế, cô cũng thể đoán Sở Mục chính là tên giả hiện tại của Cố Phong.
“Ha ha, , cô em cũng đừng giả ngu với nữa, cô cứ nhất quyết rõ ràng luôn ? Sở Mục còn chẳng là tên Cố Phong mà cô gọi hôm . Có là tên đó gọi điện thoại báo cho cô, bảo cô nhanh chóng chạy khỏi kinh thành ?”
Tuy rằng Lưu Hạt Tử đang thử, nhưng giọng điệu vô cùng tự tin và khẳng định.
Đầu óc Diệp Ninh nhanh chóng vận chuyện, chỉ vô cùng căng thẳng mà còn ảo não.
Nếu bởi vì sự xuất hiện của cô mà Cố Phong bại lộ phận, chỉ sợ chỉ thể thành nhiệm vụ mà còn thể sẽ dẫn đến mối họa nguy hiểm đến tính mạng của nữa.